Bảo Bối Giá Trên Trời

Thế gian này chỉ có anh mới là người tốt nhất


trước sau

Editor: Nguyetmai

Có lẽ chú Đức không ngờ tới người chặn xe lại là Hứa Hi Ngôn. Sau khi nhận ra là cô, chú Đức ngượng ngùng tự đánh vào miệng mình: "Xem cái miệng thối của tôi này, nói linh tinh cái gì không biết? Cô Hi Hi đừng để bụng nhé!"

"Không đâu, chú Đức."

Hứa Hi Ngôn đi vòng qua, nhìn vào cửa sổ xe liền trông thấy Cảnh Chiến Nam đang ngồi ở ghế sau, mặt trầm ngâm như bánh đa nhúng nước:

"Cậu ơi!"

Hứa Hi Ngôn nũng nịu gọi một tiếng.

Cảnh Chiến Nam không nói gì cả, mở luôn cửa xe bước xuống, bảo chú Đức lái xe vào trong căn cứ trước.

Chiếc xe Jeep chạy xa, Cảnh Chiến Nam nghiêng đầu quan sát Hứa Hi Ngôn. Ông vẫn không nói gì cả mà cất bước đi về phía căn cứ.

Hứa Hi Ngôn cũng rảo bước đi theo, ánh mắt mong chờ, hỏi: "Cậu ơi, cậu từ bệnh viện về đây đúng không? Cậu gặp bạn của cháu chưa? Anh ấy sao rồi? Bị thương có nặng không?"

Cảnh Chiến Nam bỗng nhiên dừng bước, cố ý vỗ vỗ vào vai của mình và nói: "Ai da, cái vai này của tôi sao mà đau thế này?"

"Cậu ơi, để cháu đấm giúp cậu!"

Hứa Hi Ngôn ra sức nịnh hót và bắt đầu đấm vai giúp ông.

Cảnh Chiến Nam ung dung lấy gói thuốc lá ra, dùng bật lửa để châm thuốc, cố ý nói: "Kì lạ thật, tay mình bị sao thế này? Sao không châm được lửa vậy nhỉ?"

"Cậu ơi, để cháu châm lửa giúp cậu."

Hứa Hi Ngôn giật lấy bật lửa, lập tức châm được thuốc, cô cẩn thận canh lửa trong lòng bàn tay đưa về phía Cảnh Chiến Nam.

Cảnh Chiến Nam cúi người rít một hơi thuốc, phun ra một ngụm khói rồi cười nói: "Xem ra, cháu gái của tôi đã lớn thật rồi."

Hứa Hi Ngôn cười nghệt mặt ra: "Cậu à, xem cậu nói kìa, cháu đã làm mẹ rồi, vậy mà còn chưa lớn hay sao?"

"Có người mình thích rồi à?"

Cảnh Chiến Nam đột ngột hỏi một câu.

"Ừm... Ơ?"

Hứa Hi Ngôn xém chút thì bị dĩnh bẫy: "Cậu à, cậu đang nói cái gì vậy?"

Cảnh Chiến Nam bày ra một biểu cảm của người từng trải, cười hỏi: "Cháu với cái cậu Hoắc đấy có quan hệ gì?"

Hứa Hi Ngôn không ngờ rằng người cậu bình thường rất nghiêm túc bây giờ cũng bắt đầu hóng chuyện của cô rồi: "Cháu với anh Hoắc... là bạn tốt thôi!"

"Không phải người yêu à?"

"Sao có thể chứ? Anh ấy không thích cháu!"

Lúc Hứa Hi Ngôn nói câu này, trong lòng vụt qua một tia mất mát. Nếu không phải do Hoắc Vân Thâm cất giấu
trái tim kỹ như thế, nói không chừng cô đã cưa đổ anh từ lâu rồi.

"Không thích cháu là đúng rồi, hai đứa bọn cháu chẳng hợp nhau chút nào cả. Làm bạn bình thường thì được. Nhưng mà làm người yêu thì tuyệt đối không thể."

Có những lời Cảnh Chiến Nam phải nói ra trước, tránh để sau này Hứa Hi Ngôn lại lún sâu.

"Tại sao chứ? Chẳng sẽ cậu cũng có thành kiến với anh ấy?"

Hứa Hi Ngôn buồn bã vô cùng, cô và Hoắc Vân Thâm vẫn chưa bắt đầu, sao lại có nhiều người phản đối họ ở bên nhau như thế chứ?

"Không phải là thành kiến, mà là cậu muốn tốt cho cháu thôi."

Cảnh Chiến Nam không có cách nào nói nguyên nhân thật sự cho Hứa Hi Ngôn được. Sự thật là Công ty Lính đánh thuê JS gần như sắp độc quyền một nửa thị trường lính đánh thuê của toàn cầu, thế lực ngày càng mở rộng đã đe dọa đến các đối thủ cạnh tranh cùng ngành.

Zeus thân là đầu não của Công ty Lính đánh thuê JS nên đã gây thù chuốc oán quá nhiều. Có thể nói mỗi năm số lượng người bỏ ra cái giá trên trời để lấy đầu của Zeus không đếm xuể.

Cho nên ông không thể trơ mắt nhìn đứa cháu gái của mình ở bên cạnh một người lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm như thế được.

Huống hồ bản thân Zeus vốn dĩ đã rất nguy hiểm, đừng chỉ nhìn mỗi bề ngoài yếu đuối anh, phải biết rằng ác quỷ thường mang bộ mặt của thiên sứ.

Ở trong JS, không có thiên sứ, chỉ có ác quỷ với đôi bàn tay dính đầy máu tươi.

Hứa Hi Ngôn trầm mặc một hồi lâu cũng chẳng nói gì cả, trong lòng chất chứa nỗi buồn bực âm ỉ. Người khác đều không muốn cô và Hoắc Vân Thâm ở bên nhau, nhưng cô cảm thấy thế gian này chỉ có anh mới là người tốt nhất.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện