Editor: Nguyetmai
"Anh có thể bóp chết tôi hay không thì tôi không dám nói, nhưng nếu như anh còn không buông tay ra, tôi sẽ kêu lên – đồ dê xồm! Sàm sỡ."
Hứa Hi Ngôn kêu "Sàm sỡ", đồng thời nhanh tay nhanh mắt nhấc phía sau lưng áo comple của hắn ta lên, thuận tiện chùm lên đầu hắn ta, rồi liên tục đánh đấm: "Đồ lưu manh, dám sàm sỡ tôi này..."
Trong phòng ăn có một vài người thích xen vào chuyện của người khác, nghe cô gái trẻ kêu bị sàm sỡ thì đều quay đầu nhìn lại.
Thấy một cô gái đang đánh tên lưu manh thì có bốn năm người đàn ông không nhìn được nữa, lập tức hăng hái làm việc nghĩa, xông lên giúp đỡ hành hung tên lưu manh.
Sở Vũ Hách bị bộ comple của mình chùm lên đầu, che khuất tầm mắt, lại bị một đám người đạp ngã xuống đất, liên tục bị đánh mạnh tới sưng cả người.
"Đừng đánh! Đừng đánh... Tôi không phải là lưu manh..."
Sở Vũ Hách giãy giụa đứng lên, kiểu tóc vốn được chải cẩn thận tỉ mỉ giờ rối như ổ gà, trên bộ comple sẫm mầu là những dấu chân ngổn ngang, dáng vẻ anh ta lúc này vô cùng nhếch nhác.
Hắn ta lau máu mũi, trợn mắt kêu lên: "Các người nhìn thấy rõ chưa, tôi là Tổng Giám đốc của Giải trí Tụ Tinh, tôi họ Sở, tôi là lưu manh sao?"
Để chứng minh thân phận của mình, hắn ta lấy ra tấm danh thiếp mạ vàng.
Mấy người vừa đánh hôi kia lập tức giải tán, Sở Vũ Hách muốn bắt lấy Hứa Hi Ngôn, nhưng lúc này làm gì còn thấy bóng dáng của cô nữa?
Gần như mỗi lần gặp Hứa Hi Ngôn đều bị xui xẻo nên Sở Vũ Hách căm phẫn nghĩ, con đàn bà đáng chết, quả thật đúng là hồ ly giảo hoạt nhất trên thế giới!
Đồ sao chổi!
Lần sau đừng để tôi lại gặp được cô, nếu không ông đây nhất định sẽ trừng trị cô ra trò!
Hứa Hi Ngôn sớm đã bỏ chạy, nhưng cô đã kịp quay lại cảnh Sở Vũ Hách vừa bị đánh.
Vì đề phòng người nào đó trả đũa, Hứa Hi Ngôn không khách sáo ra tay trước, cô chia sẻ video cho Uyển Đậu, thuận lợi soạn một đoạn văn ngắn gọn, bảo cô ấy thông qua đường dây của mình truyền ra ngoài.
Trong một đêm, scandal với tiêu đề "Tổng Giám đốc Giải trí Tụ Tinh ngang nhiên sàm sỡ phụ nữ, bị người qua đường tưởng là lưu manh vây đánh (video)" đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Người xem qua video đều cảm thấy Sở Vũ Hách không phải là "tưởng là lưu manh", mà hắn ta chính là lưu
manh thật sự.
Trước đó đã có scandal Sở Vũ Hách muốn dùng quy tắc ngầm với Cảnh Hi, bị đâm rách cúc hoa, hình tượng lịch sự khôn khéo của Sở Vũ Hách sớm đã bị sụp đổ, nhân phẩm và danh tiếng của hắn ta cũng giảm không phanh.
Lại thêm vừa mới chia tay Hứa Tâm Nhu đã động tay động chân với người phụ nữ khác, loại đàn ông này phải lôi đi hoạn mới được!
Đúng vậy, nên hoạn đi!
Chẳng biết từ lúc nào, Hứa Hi Ngôn mắc một tật xấu "phá hủy người khác không biết mệt". Đối với loại đàn ông cặn bã và phụ nữ đê tiện, cô tuyệt đối sẽ ra tay tàn nhẫn tới cùng.
Chỉ cần rêu rao bộ mặt đáng ghê tởm của bọn họ, tất nhiên sẽ có rất nhiều anh hùng bàn phím giúp đỡ cô dìm chết những kẻ đó.
Hứa Hi Ngôn bận rộn suốt một ngày, sau khi đưa con gái về nhà họ Cảnh, cô mới quay lại căn 102 Thịnh Thế Ngự Cảnh.
Ở ngăn trên của cửa kính, cô bất ngờ phát hiện một hộp quà nhỏ gói bằng vải lụa.
Kỳ lạ, sáng sớm lúc ra cửa còn chưa có vật này, bây giờ đã xuất hiện từ đâu vậy?
Lẽ nào...
Nghĩ đến khả năng nào đó, tâm trạng Hứa Hi Ngôn có hơi kích động, lúc mở hộp quà nhỏ ra, cô thấy trong hộp có hai tấm đĩa CV đang nằm ngay ngắn.
Cô biết, nhất định là Hoắc Vân Thâm cho người để ở đây!
Là tặng cô album mới à?
Quá tốt, cô đang định khi nào có thời gian sẽ đi tới cửa hàng băng đĩa mua về sưu tầm!
Hứa Hi Ngôn lấy ra album "Có Thể" phía trên, cô rất thích ảnh in phía trên CD, rất đẹp, là hình ảnh cô và Mộc Thần Quang trên bờ biển nước E.
Bên dưới còn có một đĩa CD với ảnh bìa được vẽ theo phong cách cổ trang. Wow! Không ngờ là đĩa "Thịnh Thế Giang Sơn", trên đó còn có một dòng chữ và chữ ký của Hoắc Vân Thâm.
Nội dung là: "Cảnh Hi, chúc đám cưới của em và Diệp Tầm vui vẻ, mãi mãi hạnh phúc, Nghịch Vân."
Hứa Hi Ngôn cảm thấy hoang mang, anh viết những lời này là có ý gì?