Bảo Bối Giá Trên Trời

Hai người kia có gì đó rồi


trước sau

Editor: Nguyetmai

Nhưng cô ta cũng giống như những cô gái cùng độ tuổi, cô ta cũng khao khát tình bạn, cũng khao khát mình có một chị em tốt tri kỷ ở bên cạnh.

"À… Chị cũng rất hân hạnh."

Hứa Hi Ngôn thật sự vô cùng vinh hạnh, không những có thể có cơ hội lấy lại được đàn của mẹ, còn giúp cô có thêm một người bạn nữa.

Cứ như vậy, cô mơ mơ hồ hồ đồng ý chuyện làm thế thân, lại ù ù cạc cạc trở thành bạn của Tiết Nhã Đình.

Hứa Hi Ngôn tốn một chút thời gian, trang điểm sửa sang.

Cô mặc bộ váy dạ hội dài của Tiết Nhã Đình nào, khi bước ra khỏi phòng, Tiết Nhã Đình tỏ vẻ ngạc nhiên lại khiếp sợ.

"Trời ơi, Cảnh Hi, chị có biết bây giờ em cảm thấy thế nào không? Em cảm giác như mình đang soi gương vậy đó, em nhìn thấy một bản thân không khác gì hết, chị thật sự là quá tuyệt luôn!"

Hứa Hi Ngôn nhìn vào bản thân mình trong gương, quả thật khó phân biệt ai là Tiết Nhã Đình thật.

Tiết Nhã Đình đưa cây violon Artemis cho cô, Hứa Hi Ngôn nhận lấy cây đàn, kê bên dưới cằm, bắt đầu kéo đàn.

Sau một đoạn nhạc lưu loát trầm bổng, Tiết Nhã Đình vỗ tay, không hề keo kiệt mà ca ngợi: "Cảnh Hi, chị kéo đàn thật sự rất tốt, so với chị, em thật sự cảm thấy mình kéo đàn rất kém cỏi."

"Đừng nói như vậy, em kéo đàn cũng giỏi lắm." Hứa Hi Ngôn cười nói: "Nếu như em có một mối tình, còn có thể đàn ra những khúc nhạc khiến người khác rung động hơn nữa."

Hứa Hi Ngôn vẫn luôn cho rằng tiếng đàn của Tiết Nhã Đình có kỹ thuật, nhưng vẫn thiếu mất một chút tình cảm.

"Yêu đương á? Thật ra em cũng muốn chứ, nhưng mà căn bản anh Diệp không biết đến sự tồn tại của em, em đâu có cơ hội."

Tiết Nhã Đình rất biết người biết ta.

"Vì sao cứ nhất định phải dọn anh Diệp chứ? Điều kiện của em tốt như vậy, có thể chọn người tốt hơn mà."

Sau khi Hứa Hi Ngôn nhìn thấy cách chung sống theo kiểu dữ dội của Hoắc Tam Nghiên và Diệp Tầm, cô cảm thấy hai người đó có gì đó rồi.

Nếu như Tiết Nhã Đình cứ nhất quyết chen chân vào, tam giác tình yêu sẽ chỉ khiến cho ba người họ đều đau khổ, thay vì đau khổ thì khuyên cô ta chọn một người khác còn hơn.

"Tốt hơn sao? Vậy thì chỉ có Hoắc Vân Thâm thôi! Mặc dù anh Hoắc đang ngồi xe lăn, nhưng anh
ấy thật sự rất cuốn hút đó, không những thế lại còn đẹp trai, và còn có tài như vậy nữa. Em cảm thấy người như anh ấy rất hợp để làm chồng, chị thấy thế nào?"

Tiết Nhã Đình ra vẻ thiếu nữ mơ mộng, say mê nói.

"…" Trái tim Hứa Hi Ngôn bỗng nhiên siết lại, cô có cảm giác bảo bối của mình sắp bị người khác cướp mất rồi.

Chẳng lẽ Tiết Nhã Đình cũng thích Hoắc Vân Thâm hay sao?

"Em… Em thích anh Hoắc à?"

Lúc Hứa Hi Ngôn hỏi câu này, giọng nói của cô có hơi chua xót.

Tiết Nhã Đình chỉ thăm dò xem sao thôi, nhìn thấy sắc mặt khó coi, dáng vẻ sắp khóc của Hứa Hi Ngôn, cô ta cười ha hả: "Ha ha ha… Em đùa với chị thôi. Xem chị căng thẳng kìa! Chị cứ yên tâm, anh Hoắc của chị, em không tranh với chị đâu."

Hứa Hi Ngôn: "…"

Chết tiệt, cô thật sự bị dọa hết hồn đó!

Chỉ cần Tiết Nhã Đình gật đầu, phỏng chừng mối duyên của hai nhà Tiết – Hoắc đã chắc chắn thành rồi.

Cũng may mà Tiết Nhã Đình không có suy nghĩ đó với Hoắc Vân Thâm, may mà cô với Tiết Nhã Đình đã trở thành bạn bè rồi, nếu không thì khi trở thành tình địch, quả thật cô không phải đối thủ của cô ta.

Hứa Hi Ngôn ở lại nhà họ Tiết, Tiết Nhã Đình coi cô như chị em tốt, từ chuyện học tiểu học đến khi học trung học, rồi từ khi lên đại học đến khi đi du học, chuyện gì cô ta cũng kể cho cô.

Cuối cùng hai người nói đến chuyện giới giải trí, Tiết Nhã Đình nói: "Cảnh Hi, lúc bầu chọn nữ chính cho "Ngọn Nguồn Tội Lỗi", em có bỏ phiếu cho chị đó! Chị diễn tốt lắm, cuối cùng bọn họ lại không chọn chị, đây là thiệt thòi của bọn họ."

Tiết Nhã Đình cho rằng nhất định Hứa Hi Ngôn đã biết chuyện cô không được chọn, cho nên cô ta muốn an ủi cô một chút.

Thật ra thì Hứa Hi Ngôn không biết cụ thể thời gian kết thúc bỏ phiếu là khi nào…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện