Editor: Nguyetmai
Sau khi Phương Tiểu Tranh kéo Hứa Hi Ngôn đi, hai người một lớn một nhỏ trong phòng bệnh đập tay vui sướng.
"A, bé Hi nhất định không đoán ra papi đã chuẩn bị niềm vui bất ngờ gì đâu."
"Ừ, đoán không ra mới được gọi là bất ngờ chứ."
Mọi chuyện đều do Hoắc Vân Thâm sắp xếp, ngay cả việc hôm nay Phương Tiểu Tranh đến tìm Hứa Hi Ngôn đi chọn nhẫn cũng nằm trong kế hoạch cầu hôn của anh.
Dựa vào mức độ chi tiêu của Phương Tiểu Tranh, cô ấy chắc chắn sẽ không đến Bảo Đế Lam chọn nhẫn, Hoắc Vân Thâm khéo léo dùng thẻ ưu đãi giảm 10%, dẫn hai cô gái qua đó, như vậy mới áp dụng được kế hoạch tiếp theo.
…
Sau khi rời khỏi bệnh viện, hai người đi thẳng đến chi nhánh lớn nhất của Bảo Đế Lam trong nội thành.
Đi vào của hàng trang sức lộng lẫy, đôi mắt Hứa Hi Ngôn như sắp mù đến nơi.
Chi nhánh lớn nhất của Bảo Đế Lam là cửa hàng lớn nhất ở Bái Kinh, cách sắp xếp được chia làm hai tầng trong ngoài.
Bên ngoài tầng thứ nhất trưng bày các kiểu dáng phổ thông, hơi phổ thông một chút.
Đi vào bên trong, lên tầng hai lại tựa như tiến vào sảnh triển lãm của hoàng cung, vô cùng nguy nga lộng lẫy. Sản phẩm trưng bày ở đây đều nặng hơn vài carat, tương đối đắt.
Hai người cúi đầu nhìn một chiếc nhẫn lấp lánh trong tủ kính, không đến một carat đã lên đến mấy chục ngàn, nặng hơn một chút liền lên tới trên sáu chữ số.
Trời ạ, nếu không có tấm thẻ ưu đãi giảm 10% kia, ai dám vào đây mua nhẫn cơ chứ?
"Trời ơi, đẹp quá..."
Hứa Hi Ngôn nhìn những chiếc nhẫn, cảm thán không thôi.
Nhẫn được làm ra từ tay của Hoắc Nhị Kỳ, mỗi một chiếc đều được thiết kế một cách tinh xảo độc đáo khiến người ta khen ngợi không dứt.
"Đẹp thì đẹp thật nhưng đắt thật đấy!"
Nhìn từng chuỗi số không trên nhãn giá, Phương Tiểu Tranh không nhịn được mà cảm thán một câu.
Nếu để cô chọn, cùng lắm cô sẽ đến những nơi như Lão Miếu hay Chu Đại Phúc, Chu Sinh Sinh gì đấy, tuyệt đối không dám bước đến cửa lớn của Bảo Đế Lam.
Ánh mắt của hai cô gái đều bị trang sức lấp lánh hấp dẫn. Có lẽ đây là bản tính của phụ nữ, đều thích những đồ vật tỏa sáng. Cô nhân viên xinh đẹp đứng ở của hàng chào đón
hai người: "Xin chào hai cô, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho hai vị không?"
"Chúng tôi muốn tự xem trước."
Phương Tiểu Tranh không thích nhân viên bán hàng đi theo bên cạnh mình lắm nên kéo Hứa Hi Ngôn đi vào bên trong.
Hai người xem một lượt, đã sớm bị hoa mắt, cảm thấy chiếc nào cũng đẹp, nhưng giá cả thực sự không phải ai cũng chấp nhận được.
"Này, cậu có thực sự thích chiếc nào không?" Hứa Hi Ngôn hỏi.
"Đều rất thích, nhưng..."
Phương Tiểu Tranh chép chép miệng, dù có được giảm giá 10% cũng không thể mua nổi, con m* nó chứ!
Hứa Hi Ngôn biết là do cô ấy thấy giá quá đắt liền đề nghị: "Nếu không thì chúng ta đến cửa hàng khác xem?"
"Không cần đâu, xem ở chỗ này đi!"
Phương Tiểu Tranh cũng không thật sự đến để chọn nhẫn mà là nhận sự ủy thác của anh Hoắc, cô cũng không thể tự đảo lộn trật tự trọng yếu.
Phương Tiểu Tranh ngẩng đầu, vô cùng ngốc nghếch hỏi nhân viên bán hàng: "Này, xin chào, chỗ này của các cô các nhẫn kim cương 5 carat không?"
Phụt...
Hứa Hi Ngôn suýt chút nữa cười phun ra, cô gái này giả vờ như vậy chẳng khác nào mấy người nhà giàu mới nổi.
Cô nhân viên xinh đẹp vô cùng sững sờ, dò xét trang phục đơn giản của hai cô gái. Nhìn quần áo của hai cô nàng hoàn toàn không giống khách hàng có thể mua được nhẫn kim cương 5 carat.
Tuy nhiên, nhân viên bán hàng trong Bảo Đế Lam đều là những người có tố chất chuyên nghiệp vô cùng cao. Cho dù đối mặt với những khách hàng bình thường nhất, các cô cũng sẽ tận tình phục vụ, huống chi người này là Cảnh Hi?
Không sai, từ khi Hứa Hi Ngôn bước vào cửa hàng, nhân viên trong cửa hàng đã nhận được tin tức, lập tức khóa chặt mục tiêu.