"Thật ngại quá! Lần sau tôi nhất định sẽđến sớm hơn."
Việc Hứa Hi Ngôn đến muộn là sự thật, cô không thể cãi lại câu nào.
"Còn không mau đi trang điểm đi, đừng kéo chân Tâm Nhu của chúng tôi. Tôi ghét nhất là loại người không có chút khái niệm thời gian gì như thế."
Văn Lệ cáo mượn oai hùm, thậm chí còn khiến người ta ghét hơn Hứa Tâm Nhu.
Hứa Hi Ngôn không nói gì, đi thẳng đến chỗ Linda nhờ trang điểm. Tất cả mọi việc có vẻ rất bình thường, sau khi cô hóa trang xong thì phân cảnh thứ ba bắt đầu quay chính thức.
Phân cảnh thứ ba: Mạnh Cẩm Tâm dạy dỗ Ngụy Sính Đình.
Nhân vật ra diễn: Mạnh Cẩm Tâm, Ngụy Sính Đình, Yêu Nguyệt, Mạt Liên cô cô, một vài cung nữ thái giám.
Mạnh Chiêu nghi được sủng ái một thời gian, hô mưa gọi gió trong hậu cung. Tuy nhiên, gần đây Hoàng thượng vừa mới nạp một cô gái xinh đẹp khác vào cung, ba ngày liền không đến chỗ cô ta. Cô ta sinh lòng ghen ghét, muốn đi gặp mặt cô gái mới đến đó.
Trong hoa viên, Hứa Tâm Nhu đóng vai Chiêu nghi Mạnh Cẩm Tâm mặc trang phục hoa lệ, mang theo cung nữ tùy tùng đi đến. Hứa Hi Ngôn đóng vai Yêu Nguyệt, là tì nữ bên cạnh Mạnh Chiêu nghi, theo sát phía sau.
Lúc này, Ngụy Mỹ nhân - cũng tức là Ngụy Sính Đình do Kỳ LệÁđóng, đang luyện múa trong hoa viên, chưa phát hiện ra phía sau có người đang đến.
Khi cô thực hiện một động tác xoay tròn nhiều vòng liên tục, Mạnh Chiêu nghi nháy mắt với Mạt Liên cô cô bên cạnh. Mạt Liên cô cô lập tức ngầm hiểu, cốý ném một cục đá xuống dưới đất.
Ngụy Sính Đình không đề phòng, chân giẫm phải hòn đá khiến cơ thể lảo đảo, ngã nhào xuống đất, bị trật mắt cá chân.
Lúc côđang xoa chân thì Mạnh Chiêu nghi bước đến trước mặt, Ngụy Mỹ nhân bèn thuận theo hướng chiếc giày mà nhìn lên, lập tức trông thấy một gương mặt tươi cười giả tạo.
"Ngụy Mỹ nhân, còn không mau bái kiến Chiêu nghi nương nương." Mạt Liên cô cô trầm giọng nhắc nhở.
Tuy Ngụy Sính Đình vừa vào cung không lâu nhưng cũng đã nghe các cung nữ nhắc đến sự uy phong của Mạnh Chiêu nghi. Cô nhịn đau, quỳ xuống hành lễ: "Ngụy Sính Đình bái kiến Chiêu nghi nương nương."
"Miễn lễ! Ta và ngươi đều là người hầu hạ cho Hoàng thượng, sau này cứ gọi nhau bằng tỉ
muội làđược!"
Mạnh Chiêu nghi ngồi xuống cái bàn tròn bên cạnh, cốý soi mói: "Nghe nói kỹ thuật múa của muội muội đứng hàng bậc nhất trong thiên hạ, không biết hôm nay có thể múa một bài cho tỉ tỉ xem để mở rộng tầm mắt hay không?"
Chân Ngụy Sính Đình đã bị thương, bây giờ căn bản không thể múa được, bèn thành thật trả lời: "Thưa tỉ tỉ, chân Sính Đình bị trật, hôm nay không thể trình diễn, mong tỉ tỉ thứ tội."
Sắc mặt Mạnh Cẩm Tâm trầm xuống, bộ mặt thật cũng lộ ra. Cô ta tức giận nói:
"Ngụy Mỹ nhân to gan! Vừa nãy tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy ngươi đang vui vẻ nhảy múa ởđây, vậy mà bây giờ ta bảo ngươi múa thì ngươi lại nói dối, một mực từ chối. Rõ ràng ngươi không xem ta ra gì."
"Đình Đình không dám, chân Đình Đình thật sự bị thương, không có nói dối." Ngụy Sính Đình cố gắng giải thích.
"Nói dối chính là nói dối, còn dám ngụy biện! Dựa theo quy tắc trong cung, nói dối phải bị tát trăm cái!"
Mạnh Cẩm Tâm ra lệnh cho Yêu Nguyệt: "Yêu Nguyệt, tát đi."
Hứa Hi Ngôn nghe thấy câu thoại này, biết rằng mình nên ra diễn rồi. Theo như kịch bản thì Yêu Nguyệt và Ngụy Sính Đình làđồng hương.
Lúc này Yêu Nguyệt đã nhận ra Ngụy Sính Đình, không nỡ xuống tay đánh cô. Hơn nữa, Yêu Nguyệt không chỉ không đánh, mà ngược lại còn xoay người quỳ xuống cầu xin giúp Ngụy Sính Đình:
"Nương nương, chân của Ngụy Mỹ nhân thật sự bị thương. Nô tì nghĩ, hay là người bỏ qua cho nàng ta đi!"
"Bốp!"
Mạnh Cẩm Tâm tát Yêu Nguyệt một cái, mắng: "Hay cho cái thứăn cây táo rào cây sung, dám cãi lời của bản cung!"
Hứa Hi Ngôn đột nhiên ăn một tát, gò má trắng nõn lập tức hiện lên dấu tay. Cô tức giận đứng bật dậy, quát: "Hứa Tâm Nhu, cô dựa vào cái gì mà tùy tiện đánh người?"
...