Liễu Yến giật mình thức giấc, mặt trời đã lên cao. Nàng vì quá mệt nên quên cả giờ giấc sao? Nhanh chóng thay y phục, làm xong các thủ tục thân thể, nàng vội vã chạy đến phòng hôm qua.
Tiểu Hồng bưng đồ ăn trên tay liền vội vã đặt xuống bàn.
" Liễu tỷ, mau dùng điểm tâm a, không người sẽ không có sức...."
Chưa kịp dứt câu, đã không thấy bóng dáng Liễu Yến đâu, Tiểu Hồng thở dài.
" Lại là đến gặp tên nam nhân hôm qua, bản mặt của hắn có gì đặc sắc a, ai cũng lấy làm tiền đề? "
Liễu Yến gõ cửa phòng, Nhược Ca đang dùng bữa, thấy Liễu Yến, nàng liền bị nghẹn cơm .Uống một ngụm trà, hít rồi thở ra một hơi dài.
" Mời vào, như lời hứa ta sẽ cùng ngươi nói chuyện về người tên Nhược Ca"
Liễu Yến nhìn chăm chăm vào nàng như suy xét rồi lại nhíu đôi lông mày lá liễu.
" Ngươi...thực sự không...phải là Nhược Ca?"
Nàng nhanh chóng gật gù, đổ mồ hôi lạnh, thực sự nàng không quen nói dối người khác a.
" T...ại hạ là Hắc Kỷ, x..xin hỏi danh tính cô nương là?"
" Ta họ Liễu tên Yến"
Nhược Ca gật gù.
" Người phải chăng là công chúa nước Liễu"
" Ân"
Không khí im lặng bao trùm, Mạc Hy đứng ngoài cửa quan sát hai người, nhìn Liễu Yến, nàng vừa thấy đồng cảm, vừa muốn mắng Liễu Yến một trận. Bỏ về không nói với nàng, làm tổn thương Nhược Ca..." tổn thương" phải rồi, nàng đâu kém gì Liễu Yến....nàng đâu