Anh có xem cô thành bệnh nhân tâm thần giết người không?
“Tiểu thư à, cô có thẻ Bạch Kim sao không nói chứ, thật xin lỗi vì đã làm phật lòng cô.
Cũng tại tôi có mắt như mù, cô đừng để bụng nhé.
”
Giám đốc Phương liền cung kính nói lởi xin lỗi, kéo An Chi Tố quay về thực tại.
Sau khi An Chi Tố hồi phục tinh thần thì siết chặt tấm thẻ trong tay.
Thôi mặc kệ Diệp Minh Hạo có nghe
được những lời đó không, chỉ cần biết cuối cũng anh vẫn lựa chọn bảo vệ cô là được, cho dù là anh không trực tiếp ra mặt nhưng chỉ cần anh ở đằng sau làm bệ đỡ cho cô là được.
“Vậy bây giờ tôi có thể xem trước được chưa?”
An Chi Tố bình tĩnh lại, không để ý đến lời xin lỗi của giám đốc Phương, chỉ lạnh băng cất tiếng hỏi.
Cô không phải là đức mẹ mà sau bị người khác sỉ nhục vẫn nói được một câu không sao, cô trước giờ là người có thù tất báo, những nhạo báng mà Triệu Lâm Lâm dành cho cô, cô nhất định phải trả lại gấp đôi.
Giám đốc Phương gật đầu lia lịa:
“Được được, tất nhiên là được.
Tiểu thư, mời cô, cô lên trước.
Triệu tiểu thư, thật sự xin lỗi cô, phiền cô tránh một chút để vị tiểu thư này chọn trước.
”
Khuôn mặt của Triệu Lâm Lâm đã sớm trở nên khó coi từ khi giám đốc Phương xác nhận thẻ bạch kim của An Chi Tố là thật, An Chi Tố đã tát thật mạnh vào mặt cô ta bằng chiếc thẻ bạch kim trong tay, tất cả mọi người trong tiệm đều nghe thấy hết, Triệu Lâm Lâm thật muốn tìm cái lỗ chui xuống dưới.
Lúc này giám đốc Phương không
quan tâm Triệu Lâm Lâm nữa, ông bảo nhân viên lấy hết những mẫu hàng mới nhất đưa ra trước mặt An Chi Tố.
An Chi Tố chỉ liếc nhìn một cái, sau đó ném thẻ cho giám đốc Phương: “Tôi lấy hết.
”
Mặc dù An Chi Tố không phải thành viên bạch kim, nhưng cô biết thẻ bạch kim của Hermes có thể dùng để thanh toán chi tiêu, những khách hàng có thẻ thành viên có ít nhất một lần trong năm không thanh toán tại chỗ.
Cho nên cô mới dám khí phách mà nói mua hết, bởi vì dù sao cũng không cần trả tiền ngay.
quan tâm Triệu Lâm Lâm nữa, ông bảo nhân viên lấy hết những mẫu hàng mới nhất đưa ra trước mặt An Chi Tố.
An Chi Tố chỉ liếc