Đến tận hai mươi giờ anh và cô mới rời khỏi công ty, trên đường về nhà cô anh luôn chạy chậm cũng không có ý chạy nhanh,vì anh muốn ở gần cô thêm một chút nữa, cô thấy anh chạy với tốc độ như vậy thì không biết nói gì ? Là anh cố ý hay là xe động cơ bị chậm,cô luôn nhìn ra ngoài cửa không dám nhìn anh, còn anh thì lâu lâu lại nhìn cô, đi qua cửa hàng ăn tối anh dừng lại, cả hai xuống xe ăn cùng nhau.
Hôm nay anh muốn đổi khẩu vị nên mới cùng cô ăn.
Vào trong ngồi anh vô cùng tự nhiên, gọi hai bát mỳ xong liền nhìn cô hỏi.
-- Uống nước gì không ?
-- Nước trà đi.
-- Trà không tốt buổi tối rất khó ngủ.
-- Vậy lấy nước ép.
-- Được.
Anh gọi xong bà chủ quán nhìn anh và cô mỉm cười nói.
-- Bạn trai chở bạn gái đi chơi rồi đi ăn khuya sao ?
-- Ơ bác!.
k.
.
-- Đúng rồi ạ.
-- Ây dô tuổi trẻ ngày nay là vậy rất thích hay đưa nhau đi chơi, chứ hồi xưa làm gì được như vậy.
-- Dạ.
-- Được rồi hai cô cậu ráng cố gắng.
-- Cảm ơn bà chủ.
-- Thôi được rồi tôi vào trong đây.
Anh gật đầu mỉm cười nhìn bà chủ quán đi vào, nhìn qua cô đang chù ụ đó.
-- Tại sao chú lại thừa nhận.
-- Điều gì ?
-- Thì tôi đâu có đồng ý làm bạn gái chú.
-- Bà chủ quán nói như vậy có nghĩa chúng ta rất đẹp đôi.
-- Chẳng có liên quan gì cả ?.
-- Được rồi đừng cãi vụ này nữa, giờ thì tôi muốn nói là mai tôi sẽ đến nhà đưa em đi làm.
-- Không cần phiền chú như vậy đâu.
-- Không phiền tôi rất hân hạnh.
-- Chú không phiền nhưng tôi thì có.
-- Không cãi vụ này nữa mau ăn đi rồi về nghỉ ngơi.
-- Chú!
-- Ăn đi.
Hai tô mỳ được đem ra vô cùng hấp dẫn, chỉ ngửi thôi là đã thèm rồi, anh ăn một miếng phải nói rất ngon lâu nay chỉ ăn mấy món sang trọng đắc đỏ, nay được ăn những món này cũng rất ngon đấy chứ.
Ăn xong anh chở cô về nhà, đến nơi cô tháo dây an toàn ra rồi định mở cửa xuống xe, thì bị anh chăn lại.
-- Chú lại dở trò gì nữa đây