Sau khi giúp cô vệ sinh xong,anh quay ngược vào trong vệ sinh cho mình, cô bên ngoài ngồi trên giường, định ngồi dậy sắp xếp chăn gối lại ngay ngắn, dù là vẫn còn đau nhưng cũng đỡ hơn lúc nãy.
Cô lòm khòm ngồi dậy, sắp xếp lại kéo chăn ra thì thấy vết máu đỏ trên giường, gương mặt cô gượng đỏ lại.
Phải rồi cô bây giờ là người phụ nữ của anh mất rồi, nhưng cũng vui mà cũng buồn, vui vì có được anh, buồn vì không còn là cô gái chính hiệu nữa.
Đang suy nghĩ vớ vẩn thì anh bước ra, thình lình xuất hiện phía sau cô mà lên tiếng.
-- Em đang nghĩ gì vậy ?
-- Không có.
-- Vậy không ngồi nghỉ đi mà còn dọn.
-- Thì em chỉ muốn sắp xếp gọn gàng lại thôi.
-- Được rồi để tôi làm.
-- Không cần.
Cô nghe anh nói vậy liền nhanh chân tránh đi, dù phía dưới vẫn còn đau, Anh thấy cô sốt sắng thì khó hiểu, vô tình lướt xuống nệm thì cô cũng thảy chăn lên che đậy gì đó.
Khiến anh tò mò muốn biết, anh đi lại chỗ cô, làm cô bối rối không biết làm gì ? Đành ngồi xuống trước rồi tính vậy ? Cô ngồi xuống giường nhìn anh mà cười nói.
-- Chú.
.
sao vậy ?
-- Em che cái gì đó.
-- Không có.
.
không có che gì hết.
-- Thật.
-- Thật mà chú không tin em sao ?
-- Không thể tin được, em có gì che dấu.
-- Không có mà.
-- Em không tránh ra cũng không sao ?
Anh gật đầu vài cái rồi nhanh chân đi lại, bế cô lên đặt cô qua chỗ khác rồi lật chăn lên, phản ứng anh quá nhanh cô làm không kịp nên để cho anh thấy mất rồi.
Anh lật lên thấy vết máu thì mỉm cười, thì ra cô đang che dấu vết máu lần đầu bị anh lấy đi, cô chu môi mà quay đi chỗ khác, thấy cũng đã thấy rồi làm gì được nữa ?
-- Tại sao lại che đậy ?
-- Không có.
-- Còn nói là không.
-- Mặc kệ chú.
-- Quay qua đây.
-- Không.
-- Nhanh lên quay mặt qua đây.
-- Không mà.
Anh đâu chịu thua cô, liền đi lại quay măt cô qua nhìn anh, cô không nhìn anh mà cũng biết được là anh đang cười cô rồi, gương mặt cô đỏ hồng lên rất đáng yêu,anh cưng nựng hai gò má của cô rồi hôn lên đó.
-- Vẫn nhạy cảm như vậy sao ?
-- Có đâu.
-- Có, đang tiếc sao ?
-- Tiếc.
-- Ừm tiếc khi bị tôi lấy đi lần đầu.
-- Phải rất tiếc.
-- Ồ! ừm.
.
vậy tôi phải làm gì đó để cho em không tiếc rồi.
-- Chú định làm gì ?
Ánh mắt của anh trở nên biến thái hơn, anh nhìn vào khe ngực của cô làm cô lạnh sống lưng hết cả lên, cô kéo áo mình lại che đi phần đẩy đà của mình.
-- Chú.
.
đúng là tên biến thái.
-- Ừm.
.
biến thái vậy để tôi cho em xem thử.
-- Không cần, chú là trâu sao ?
-- Trâu mà