Sau buổi tối hôm đó, mọi thứ cứ bình thường trôi đi, đến ngày sinh nhật cô .
7 giờ sáng :
Cô đang ngủ thì, bác quản gia lay cô dậy, nói :
\- Tiểu thư, ngài mau dậy! Muộn giờ học rồi.
Cô bị lay nên cảm thấy khó chịu, nên mới lăn qua lăn lại, nói :
\- Tôi mệt lắm! Cho tôi ngủ thêm chút nữa!
Bác quan gia nghiêm giọng nói :
\- Thưa tiểu thư, hôm nay là sinh nhật ngài đấy!
Cô nghe xong vẫn chùm chăn lên đầu nói :
\- Hôm nay đâu phải sinh nhật tôi! Sinh nhật tôi đến tháng sau cơ mà!
Bác quản gia nhìn cô nói tiếp :
\- Tiểu thư! ngài phải dậy ngay, không là tí nữa lão gia về thì chết!
Cô vừa nghe đến từ " Lão gia " liền bật dậy, Chạy nhanh ra nhà tắm.
8 giờ sáng thì cô đến trường. Ở trên trường, cô là người hay bịt khẩu trang màu đen che nửa mặt trông rất quái dị nên cô không có bạn, bị cô lập, nên cô suốt ngày lủi thủi một mình. Cô học đến tiết 2 thì có một thấy giáo lớp bên cạnh nhờ cô mang một đống sách đến phòng hiệu trưởng. Đống sách đấy cô bê cao qua đầu cô, nên tầm nhìn bị hẹp lại, đi sắp đến nơi thì thì một cái chân của ai đó ngáng chân cô khiến cô ngã xuống, đóng sách bay tứ tung. Đột nhiên, có một bàn tay xuất hiện, anh ta nói :
\- Em không sao chứ?
Cô không nói gì, nhặt đống sách vở lên, anh giúp cô nhặt lên, cô nói :
\- Cảm ơn anh.
Nói xong cô bê đi tiếp.
" Reng ... reng ...reng "
Giờ ra chơi cô một mình đi ra căn tin, thì từ đâu anh xuất hiện, nói :
\- Em học lớp nào vậy? Hình như anh chưa thấy em? Em là học sinh mới sao? Em tên là gì vậy? Em biết anh không?
Cô không nói gì, bơ hắn luôn. Cô đi xuống mua một hộp xôi, cô thì ngồi ăn, còn anh thì liên tục hỏi :
\- Này em biết anh không?
Cô không chịu được nữa liền nói :
\- Tôi không biết anh! Dù anh là ai tôi cũng không quan tâm! Anh là ai mắc mớ gì đến tôi! Anh thật phiền phức, làm ơn tránh xa tôi ra!
không biết từ đầu đến làm phá hỏng một yên bình của tôi. Cút ngay đi! Cút cho khuất mắt tôi !
Anh nghe xong liền câm nín, đây là lần đầu tiên anh bị một người mắng kinh đến vậy. Cả trường không ai là không biết anh, anh là học trưởng, soái ca, ai trong trường này cũng khao khát được bên anh, nhưng đây là lần đầu tiên anh bị một người không biết về mình mắng thậm tệ như vậy.
Cô mắng anh ta xong liền cầm hộp xôi đi. Anh nhìn bóng lưng cô, hình như tim anh đã lỡ một nhịp rồi.
Giờ về :
Hôm nay, cô đi bộ về nhà . Khi ra khỏi cổng trường thì cô thấy một chiếc xe rất quen, nhưng cô lờ đi, cứ đi về nhà.
Về đến nhà, cô thấy một người chập tuổi cô, một người phụ nữ có vẻ khác trẻ khoảng 36 tuổi gì đó, bên cạnh ả bố của cô. Cô nhìn như này liềm nói :
\- Sao đây? Có phải ông chơi xong có kết quả không? Con ngoài giá thú của ông lớn đến từng rồi sao? Chúc mừng nhé!
Ông nghe vậy liền cau có nói :
\- Câm mồm!