Linh Lâm nhìn khuôn mặt cô cười rồi bế cô lên, nói :
\- Chào em nha cô bé, rất vui được gặp em.
Cô quay lại với tay về phía anh, anh cười nói :
\- Muốn tôi bế sao ?
Cô gật đầu, anh nói :
\- Linh Lâm, heo con của tôi đang muốn tôi bế chứ không phải cậu, mau đưa con bé đây !
Linh Lâm lắc đầu nói :
\- Không bao giờ !
Cô cau mày, nói :
\- Mau thả tôi ra đi !
Linh Lâm hỏi :
\- Tại sao ?
Cô đáp :
\- Bởi vì tôi không thích anh !
Linh Lâm bị câu nói đó làm cho đau lòng. Linh Lâm thả cô xuống, cô liền chạy đến ôm anh. Linh Lâm khóc than, nói :
\- Tại sao con bé bám anh vậy cơ chứ !
Anh thấy vẻ thống khổ của Linh Lâm liền cười nói :
\- Không ngờ Fresh có tiếng soái trong trụ sở mà để một người con gái không thích mình, tin này mà truyền ra ngoài thì, chậc.... chậc...
Cô trèo lên giường rồi cứ thế chui vào vào lòng anh. Điều đó càng khiến Linh Lâm thêm khó chịu. Cô ôm cổ anh nói :
\- Đói !
Anh xoa đầu cô nói :
\- Vậy thì ăn thôi. Em có dị ứng với đồ ăn gì không ?
Cô lắc đầu nói :
\- Không, tôi dễ nuôi lắm, không khó nuôi đâu.
Linh Lâm và anh nghe xong liền cười sặc sụa. Cô chớp chớp mắt nhìn hai tên đang cười hỏi :
\- Sao hai người lại cười ?
Anh đáp :
\- Em thật là dễ nuôi nha !
Cô nghe anh nói vậy liền phồng má nói :
\- Hai người không được cười nữa !
Cô phồng má lên lại càng đáng yêu khiến cho anh phải chửi thề :
\- Chết tiệt ! Sao em lại đáng yêu như vậy ? Nhìn má của em đi, nó đang quyến rũ tôi kìa ! Tôi muốn muốn cắn má em ! Tôi yêu em !
Cô ngơ ngác hỏi :
\- Yêu là gì ?
Anh cười, nói :
\- Là trái tim em luôn hướng về người đó, luôn muôn người đó là của em.
Cô gật gù như hiểu, nhưng thật ra thì chỉ cho có thôi chứ cô nhỏ như vậy thì làm sao mà hiểu được ! Cô có mỗi mười tuổi, làm sao mà hiểu được yêu là