Suốt chặng đường Lý Thừa Húc chở Ngọc Diệp và Giao Tranh về chỉ có tiếng nói của hai cô gái, còn Thừa Húc anh chỉ chuyên tâm lái xe rồi lâu lâu lại nhìn Giao Tranh qua gương trong xe, cô gái này vỏ bọc bên ngoài thật sự rất mạnh mẽ nhưng nội tâm bên trong sẽ trở nên yếu đuối nếu gặp chuyện gì đó khiến cô lo lắng hay đứng ngồi không yên.
Sáng nay Thừa Húc dư khả năng để khống chế miếng mảnh sành trên tay Giao Tranh kề ở cổ anh, nhưng anh cứ tỏ ra mình khờ khạo không có cách nào phản đòn được, anh sợ không may Giao Tranh sẽ vô ý làm bản thân bị thương nên anh đành xuống nước với cô.
Nhưng khi anh thấy có người đàn ông đi chung cùng với Giao Tranh thì một cảm giác khó chịu khiến Thừa Húc không hiểu được mình, tên nhóc đó vậy mà vẫn chơi với hai cô gái này lâu đến vậy, sáng nay lại còn gần gũi với Giao Tranh nữa chứ, khiến Thừa Húc tức nổ con mắt nhưng không làm được gì.
Về tới nhà Giao Tranh và Ngọc Diệp xuống xe nhưng không ai thèm đếm xỉa đến người vừa chở họ về, hai cô cứ thế một mạch đi vào trong nhà.
- Diệp nhi trả lời thật với tớ, Thẩm Đông Cung hắn động vào bà rồi đúng không ?
Ninh Ngọc Diệp không muốn giấu Giao Tranh bất kì điều gì cả nên kể hết mọi chuyện cho Giao Tranh nghe, Ngọc Diệp gật đầu cho câu hỏi vừa rồi của Giao Tranh.
- Ngọc Diệp à vất vả cho cậu rồi, vì sự nghiệp phải chấp nhận yêu cầu đó của hắn, hắn khốn nạn thật chứ hành hạ cậu đến mức đi còn không vững như này.
- Ngọc Diệp, tớ dìu cậu lên phòng nghỉ ngơi, lát nữa sẽ nấu cháo bồi bổ cho cậu, còn phải uống thuốc tránh thai nữa, chúng ta còn quá nhỏ để có thể làm mẹ, kĩ năng các yếu tố khác thật sự chúng ta chưa biết gì.
- Đúng rồi cậu nói tớ mới nhớ đó Giao Tranh, vậy có gì lát cậu mua thuốc tránh thai giùm tớ nha, hôm nay tớ nghỉ à nhà, cậu quán xuyến việc công ti giùm tớ nha.
Trong phòng của Ninh Nhã Kỳ lúc này đã có những tấm ảnh được chụp giữa Thẩm Đông Cung và Ninh Ngọc Diệp tại quán bar được ngồi lên xe của hắn rồi được hắn chở đi trong đêm khiến Ninh Nhã Kỳ tức đỏ mắt, đồ đạc trong phòng cô ta ném tứ tung lên, gào thét như một kẻ điên dại.
- Con khốn đó đã quyến rũ được Thẩm Đông Cung rồi sao, con ranh mày được lắm, dám cướp lấy miếng mồi ngon của tao, mày thèm khát đàn ông lắm đúng không ? Tao sẽ cho mày nếm ngay mùi vị đàn ông ngay thôi đó mà, không xa lắm đâu con khốn.
- Anh theo dõi cô ta mà chỉ chụp được những tấm này thôi sao, có biết được hôm qua cô ta được Thẩm Đông Cung chở đi đâu không ?
- Tiểu thư, tôi không theo kịp dấu vết của Thẩm Đông Cung, hắn dường như chạy xe không ai có thể qua lại được nên tôi bị mất dấu.
- Sáng nay thì tôi thấy có một chiếc xe chở cả Ninh Ngọc Diệp và Đồng Giao Tranh về nhà, chiếc xe đó cũng thuộc trong những chiếc xe phiên bản giới hạn như của Thẩm Đông Cung.
Cô ta tay vo tròn những bức ảnh trong tay mình, mới đi với Thẩm Đông Cung trong đêm, sáng ra đã có miếng mồi béo đón tận nhà, mày cũng lợi hại hơn tao tưởng Ninh Ngọc Diệp à.
- Được rồi, cứ theo sát cô ta đi đâu, gặp ai rồi báo cho tôi, không còn việc gì nữa tôi cúp máy đây.
- Vâng tiểu thư.
Ninh Nhã