Lâm Như đang chuẩn bị đồ nấu trong bếp thì nghe thấy tiếng của trẻ con,cô thắc mắc có đứa trẻ nào lại được cho vào quân khu chứ,lạ lùng thật đấy.
Cô định mặc kệ nhưng vì tiếng hét càng lớn hơn nên đành ra xem thử.
Cô thấy một bé gái gương mặt xinh xắn,dễ thương bên cạnh còn có người vệ sĩ đi theo.
Cô bé cứ hét lớn đòi gặp ai đó.
-"Chú nhỏ chú ra đây cho cháu! Bộ chú định từ mặt cháu luôn à?! Ra đây cho cháu!"Người vệ sĩ đi theo cô bé liên tục can ngăn,không muốn để cho cô bé làm ồn.-"Tiểu thư,thiếu gia đang có việc bận nên chúng ta về trước được không?! Về nhà sau đó chúng ta sẽ gọi cho thiếu gia,được chứ ạ?!"-"Ta không về! Gọi điện cũng có bao giờ nghe máy đâu mà giờ về gọi chứ! Mặc kệ,hôm nay ta nhất định phải gọi được Âu Diệc Phong ra!"-"Thôi mà tiểu thư,thiếu gia mà tức giận lên thì..."-"Ta mới không sợ đấy! Ba mẹ bảo ta ở với chú ấy để chú ấy chăm sóc chứ không phải là đến làm tượng.
Cả hai tuần nay chẳng thấy mặt mũi đâu thế mà cũng bảo là chăm sóc à?!"-"Thì tiểu thư cũng được chăm sóc chu đáo mà,thiếu gia bận nhiều việc lắm đấy ạ!"-"Bận gì mà đến nổi không về thăm cháu mình được một cái chứ!"Lâm Như thấy thế liền tiến lại đến gần cô bé,dịu dàng hỏi: -"Cô bé em sao lại ở đây? Muốn gặp ai à?!"Cô bé nhìn Lâm Như,bỗng nhiên ngớ người.
-"Chị là Lâm Như sao ạ?"-"Em biết chị à?" Chị không nhớ rằng chúng ta đã từng gặp nhau đấu đấy!"-"Em là Tuyết Du đây nè! Lúc đó chú của em có dẫn chị về nhà để thiết kế váy cho em đó ạ?!"-"Tuyết Du?!"-"Vâng!"-"À chị nhớ rồi em chính đứa cháu gái của Âu Diệc Phong phải không?"-"Đúng rồi ạ!"-"Vậy em đến đây để tìm Âu diệc Phong à?!"-"Vâng ạ! Cái tên vô tâm ấy đã hai tuần nay không về nhà rồi ạ!"-"Chị nghĩ rằng chú của em đang họp đấy hay là em đi dạo cùng chị đi tiện thể chờ chú em luôn,được không?!"-"Thế cũng được à!"Người vệ sĩ nghe thế liền nói: -"Không cần đâu,chúng tôi sẽ đưa tiểu thư về!"-"Ta muốn đi chơi chị Lâm Như cơ!" Tuyết Du nũng nịu.-"Cứ để tôi dẫn Tuyết Du đi dạo,anh không phải lo đâu!" Lâm Như nói-"Haizz! Vậy thì đành nhờ Lâm tiểu thư vậy"Lâm Như cầm lấy tay Tuyết Du,dắt cô bé đi.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện với nhau.-"Chị Lâm Như sao chị lại đến đây làm gì vậy ạ?!"-"À thì...chị hơi rảnh rỗi nên muốn đến đây chơi một thời gian."-"Thì ra là thế! Nếu vậy Tuyết Du cũng muốn đến đây để chơi với chị!"-"Em không nên làm thế đâu! Em còn phải đi học nữa mà đúng không nè!"-"Nhưng cuối tuần em cũng đến được mà! Có sao đâu!"-"Làm như thế là rm bé hư đấy!"-"Em mặc kệ! Dù sao thì cô hiệu trưởng dám làm gì em cơ chứ!"-"Sao lại không được,đó là cô hiệu trưởng đấy!"-"Không sao đâu ạ! Vì bà ta vẫn còn muốn làm hiệu trưởng lắm!"-"Em làm chị hơi khó hiểu đấy nhé!"-"Vì khi bà ta dám bắt