Mấy ngày sau,sức khoẻ cô đã ổn định nên được bác sĩ cho xuất viện.
Cô được Lăng Quân đến bệnh viện đón cô về nhà.
Đáng lẽ ra là cô cũng chẳng muốn nhờ Lăng Quân đâu vì cô biết anh ấy bận rất nhiều công việc nhưng hôm nay Hứa Minh đi học rồi nên đành nhờ Lăng Quân vậy.Suốt thời gian cô nằm ở bệnh viện anh luôn là người đến thăm,nhìn thôi là cũng biết Lăng Quân lo lắng cho Lâm Như thế nào rồi.
Nếu chẳng may mà cô có mệnh hệ gì thì hắn không biết mình phải sống sao.Đến nhà cô,hắn xuống xe mở cửa cho cô dìu cô đi vào trong nhà.-"Anh hôm nay không có việc gì à?!" Lâm Như hỏi Lăng Quân.-"Không có! Hôm nay anh nghỉ chút đường nào thì mấy ngày qua làm việc nhiều rồi phải nghỉ ngơi chút chứ!" Lăng Quân đáp.-"Cũng cảm ơn anh vì đã giúp em."-"Vậy thì phải nhớ trả nợ cho anh đó!"-"Haha! Để khi nào em nấu một bữa tặng anh nha!"-"Được Lâm Như nấu thì còn gì bằng!"Vú Lưu đi ra ngoài trên tay bưng hai cốc nước cam đặt lên trên bàn rồi nói:-"Mời hai cô cậu dùng."-"Vâng! Cảm ơn vú!" Cô cười đáp-"À cô chú! Còn có cái này nữa!"-"Gì vậy vú?!"-"À là một món quà của một cô bé gửi đến tặng cô nói là là quà cảm ơn,bảo tôi lúc nào về thì đưa cho cô.
Để tôi đi lấy cho."Vú Lưu đi vào trong lấy ra một hộp quà đem cho Lâm Như.
Cô cầm lấy hộp quà đó quét một lượt thì thấy có một cái tờ giấy ghi chí dán bên trên nắp hộp.
Cô liền xé tờ giấy đó ra đọc xem rồi bậy cười.
-"Haha! Sao đáng yêu vậy nè!"Thấy cô đột nhiên cười Lăng Quân không hiểu bèn hỏi: -"Trong đó ghi gì mà em cười vậy?!"-"Haha! Không có gì đâu chỉ là một thư tình thôi anh có thể hiểu nôm na là như vậy!"-"Thư tình? Là sao? Em có bạn trai rồi à?"-"Đâu có chứ! Nè cho anh đọc thử đó!"Lâm Như liền đưa tờ giấy ghi chú đó cho Lăng Quân đọc,nội dung của bức thư là: "Chị Lâm Như ơi em là Tuyết Du đây ạ! Em có một món quà này muốn gửi cho chị coi như là lời cảm ơn ạ mặc dù món quà này chằng đáng là bao nhưng em mong chị sẽ nhận lấy.
Em yêu chị nhiều lắm!"-"Ý em thư tình là đây á!"-"Ừ thì là nó đó!"-"Mà Tuyết Du là ai?-"Là cô bé mà em đã cứu khỏi vụ tai nạn ấy! Em ấy đáng yêu lắm luôn!"-"Là con cái nhà ai?"-"Haizz.
Anh có biết Âu gia không,con bé ấy chính là con gái của Âu Diệc Hoàng - Người con trưởng của Âu gia đó!"-"Âu gia ư? Từ lúc nào mà em bắt đầu thân thiết với Âu gia?"-"Có thân thiết gì đâu em chỉ là quý Tuyết Du thôi à!"-"Âu gia chẳng phải là hạng tốt đẹp gì đâu.
Tốt nhất là em không nên tiếp xúc với người họ Âu."-"Thôi đi nào! Sao anh biết là họ không tốt đẹp hay là anh chỉ nghe lời đồn.
Anh biết không nhiều thứ chúng ta nhìn là vậy nhưng thật ra không phải vậy.
Giờ thì anh vè được rồi đó em đi nghỉ ngơi đây!"-"Nhưng ann còn có chuyện này muốn hỏi em."-"Thôi để bữa sau đi giờ em đi nghỉ ngơi đây! Tạm biệt!"Cô tạm biệt Lăng Quân sau đó đi lên phòng nghỉ ngơi.
Lăng Quân định hỏi người đàn ông lần trước gặp ở bệnh viện là ai và có mối quan hệ gì với cô.
Thôi thì đành để lần khác tới hỏi vậy!____Tại sân bay ở thành phố A____Bóng dáng của một cô bé 7 tuổi thấp thoáng đứng ở sân bay.
Đó là Tuyết Du,ngày hôm nay bố mẹ của Tuyết Du đã về nước nên cô đã đến đây để đón họ.
Đi cùng Tuyết Du chính là người chú xấu tính - Âu Diệc Phong.
Vì sợ cô né sẽ xảy ra chuyện gì bất trắc giống lần trước nên đành phải đi theo.
Tuyết Du đã thấy ở đằng xa bóng dáng của bố mẹ mình liền vội chạy đến,hét lớn:-"Daddy! Mami!"Âu Diệc Phong thấy Tuyết Du chạy nhanh như thế hắn liền nói: -"Cẩn thận không là ngã đấy!"Hắn vừa dứt lờ thì Tuyết Du đã ngã bịch ngay xuống đất,đúng là nói câu gì đúng câu đấy.-"Đã bảo mấy lần rồi mà cứ không nghe."Một người đàn ông liền chạy tới đỡ cô bé dậy,bế cô bé lên.-"Ôi trời! Con gái của