Bên này phi cơ của anh cũng nhanh chóng hạ cánh, rất nhiều vệ sĩ đã đợi từ trước hộ tống anh trở về Nam Cung Viên.
Đoàn xe của anh dừng lại trước một cánh cổng lớn màu trắng bên ngoài có hai vệ sĩ đang gác cổng thấy anh họ cung kính cúi người.
Chiếc xe dần dần tiến vào khuôn viên của căn biệt thự, vệ sĩ thấy xe anh đã dừng nhanh chân lại mở cửa.
Tiếp theo là đôi chân dài thẳng tắp giày da bóng loáng, Nam Cung Lãnh Ngạo một thân tây trang màu đen bước xuống, bên cửa kia là Từ Viên Khang những cô hầu gái thấy hai người họ thì cứ như thấy Nam thần mà dường như họ đã quên đi một điều vô cùng quan trọng đó là ‘hành lễ’.
Quản gia nhận thấy khuôn mặt anh có vẻ khó chịu nên mau chóng cúi người cung kính gọi :
‘’ Thiếu Chủ đã về ".
Tiếng hô của ông khiến những cô hầu giật mình tỉnh mộng nhanh chóng gập người hành lễ.
Nam Cung Lãnh Ngạo bước qua ông quản gia mà tiến vào bên trong chỉ để lại tiếng mình trong gió " Đuổi việc ".
Gió lạnh thổi vào người cũng chẳng lạnh bằng câu nói của anh, chỉ vì sự bất cẩn của mấy mà họ đã phải trả giá bằng công việc.
Tiến vào vào trong đại sảnh hướng sofa phòng khách mà đi tới.
Nam Cung Lãnh Ngạo cởi bỏ áo khoác vắt lên thành ghế rồi ngồi xuống một loạt động tác tao nhã đẹp mắt, Triệu quản gia mau chóng mang ra một đĩa hoa quả cùng hai tách cafe, rồi lui vào trong bếp.
Căn phòng khách rộng lớn giờ đây chỉ còn hai người đàn ông.
Hai người họ tựa như hai vị thần từng cái dơ tay nhấc chân, từng ánh mắt đều tỏa ra hào quang làm người ta mê đắm.
Lãnh Ngạo : " Cả tầng hai là của mình.
Còn chỗ của cậu Triệu quản gia sẽ sắp xếp những thứ trong căn biệt thự này cậu đều có thể sử dụng trừ một nơi.
Đó là căn nhà kính ở hướng đông.
Nếu làm được cậu có thể ở lại còn nếu không làm được bây giờ cậu có thể Cút…"
" Âyza… đúng là Hổ xuống đồng bằng bị… " Nói đến đây Từ Viên Khang chỉ có thể ngậm ngùi mà nuốt ngược trở lại cậu ta cười trừ nói :
" Haha… Ngạo cậu yên tâm đi mình dĩ nhiên làm được.
"
’ Dĩ nhiên ông đây phải làm được.
Nếu không phải đang có chuyện cần nhờ vả thì ông đây còn lâu mới nhẫn nhịn tên mặt lạnh như cậu ’ Đương nhiên những lời này cậu chỉ có thể nói trong tâm thức mà thôi.
Lãnh Ngạo nhếch môi cười cợt.
" Vậy thì tốt "
Tại thư phòng của anh ở Nam Cung Viên
" Lão Đại hom nay ở trung tâm thành phố có xảy ra một vụ rượt đuổi và đấu súng.
Hình như mục đích là để gϊếŧ một người mới đến thành phố T.
" Lam Ảnh nhìn anh báo cáo lại sự tình.
Lãnh Ngạo : " Người nào?"
" Không rõ người bí ám sát là ai, nhưng thế lực của người này cũng rất lớn có thể