Doãn lão và Nam Cung lão tìm đứng trước cửa phòng Lãnh Ngạo chần chừ nửa ngày trời vẫn chưa quyết định được ai là người đi gõ cửa.
Doãn lão : " Ông bạn ông gõ cửa đi.
"
" Sao lại là tôi gõ đi.
" Đẩy qua đẩy lại cuối cùng người phải đi gõ cửa vẫn là Doãn lão, Cánh tay ông đang định đưa lên gõ cửa thì cửa mở ra Lãnh Ngạo vừa tắm xong tóc vẫn còn chưa khô hẳn, anh đưa ánh mắt khó hiểu hỏi ông :
Lãnh Ngạo : " Ông nội Doãn, ông nội, hai ông làm gì ở đây.
" Doãn lão cảm thấy mình như bị bắt gian nên xấu hổ cười rồi đánh trống lảng.
" haha, Tiểu Ngạo con vừa mới tắm sao? Tóc còn chưa khô kìa mau đi xấy đi.
Bọn ta chỉ là đi ngang qua.
" Nam Cung lão nghe thế thì phụ họa :
‘’ Phải phải chỉ là đi ngang qua.
" Lãnh Ngạo nghiêng đầu hỏi lại.
" Chỉ là đi ngang qua thật sao? "
Doãn lão : ‘’ Là thật… thật mà… "
Lãnh Ngạo : " Phòng của hai ông đều ở lầu hai, trên lầu ba chỉ có phòng của con.
Vậy mà chỉ đi ngang qua sao? ".
Bị vạch trần như vậy cũng không cần dấu nữa , dù sao thì chuyện đi xem mặt cháu dâu tương lai cũng đâu có gì sai trái nên Nam Cung lão bước tới đẩy Lãnh Ngạo qua một bên đi vào trong phòng , nhìn quanh một lượt không thấy người đâu ông mới hỏi :
" Này thằng nhóc kia, ông nghe nói con hôm nay dẫn một cô gái về cô ấy đâu rồi.
" Lãnh Ngạo giả ngu hỏi lại :
" Ông nội ông nói gì vậy? Cô gái nào? Làm gì có ai! "
Nam Cung lão : ‘’ Con không phải dấu, ta đã nghe hạ nhân nói rồi, mau ,mau đưa ra đây để hai ông lão này giúp con đánh giá.
"
Doãn lão : ‘’ Đúng đấy tiểu Ngạo con mau đưa con bé ấy ra để ông xem nào.
"
" Con… " Thấy anh cứ úp mở nên Nam Cung ra chiều cáu giận.
" Nam Cung Lãnh Ngạo, con đừng nói với ta là con đưa cái cô người mẫu tên Dul… gì gì đó tới đây đấy.
Nếu như vậy ta tuyệt đối không đồng ý đâu.
"
Lãnh Ngạo : " Con không có.
"
" Vậy còn không mau đưa ta đi gặp nha đầu đó." Dưới sự thúc ép của hai ông Lãnh Ngạo đành phải dẫn họ đi tìm Băng Tâm, nhưng anh tin chắc cô ấy sẽ trốn đi, nhất định không chịu gặp ông nội Doãn bởi vì cô nói cái gì mà chưa tới lúc.
Có điều người vẫn phải tìm người để ra mắt hai vị lão nhân gia.
Xuống đến phòng khách Lãnh Ngạo gọi bác Phúc hỏi :
" Bác Phúc, cô gái về cùng tôi hôm nay cô ấy đâu rồi.? " Bác Phúc nghe tiếng gọi nên từ trong phòng bếp đi ra trên tay còn kèm theo một khay trà, hoa quả đặt hai ly trà xuống trước mặt Nam Cung lão và Doãn lão xong mới trả lời Lãnh Ngạo :
" Thưa thiếu gia hồi nãy tôi có gặp cô ấy ở phòng đâu tiên lầu ba, nên tôi đã đưa cô ấy xuống và quay vào làm việc sau đó cô ấy đi đâu tôi cũng không biết.
"
" Tôi biết rồi.
" Cô sẽ trốn đi anh đã đoán trước được nên có gì là ngạc nhiên, Lãnh Ngạo cầm miếng táo lên cắn một miếng rồi nói :
" Chắc cô ấy đi dạo xung quanh rồi, hai ông về phòng nghỉ ngơi trước đi mai gặp cũng không muộn mà.
"
Nam Cung lão : " Lãnh Ngạo, con hãy gọi điện cho nó xem con bé đang ở đâu, ta thực sự muốn biết con bé đó là thần thánh phương nào.
"
Lãnh Ngạo : " Con không có phương thức liên lạc.? "
Doãn lão : " Tiểu Ngạo con nói như vậy là sao? "
" Thì cô ấy không cho con… " cả ba người đang nói chuyện thì cô hầu gái bước vào cắt ngang cuộc trò chuyện này…
" Thưa nhị vị lão gia, thiếu gia.
"
Lãnh Ngạo : " Chuyện gì? "
" Dạ, Cô gái về cùng thiếu gia hôm nay nhờ tôi chuyển lời với cậu là cô ấy có việc nên về trước, hôm khác có dịp sẽ tới thăm nhị vị lão gia sau ạ.
" Sau khi báo cô hầu gái liền lui xuống.
Nam Cung lão nghe như vậy thì nghĩ Lãnh Ngạo đã làm cho cô gái đó giận nên bỏ về.
Nam Cung lão : " Này ông bạn xem ra con đường gặp mặt cháu dâu của chúng ta còn gian nan lắm, lên phòng thôi… "
______________
Trở lại với Băng Tâm, Do cô đã ghi nhớ đường khi cùng Lãnh Ngạo đi vào nên vượt qua số bảo vệ cùng vệ sĩ tại Nam Cung Viên để ngoài là chuyện rất đơn giản, cô không gọi xe, cũng không gọi Doãn Tuyết đến đón chỉ lặng lẽ một mình đi bộ.
Băng Tâm thấy ông vẫn sống vui vẻ như vậy đã mãn nguyện rồi, nhưng ông cháu xa cách mười mấy năm chỉ đứng từ xa nhìn như vậy cô không cam tâm, nếu như không có vụ hỏa hoạn năm đó, nếu như không có La Đạt thì chắc hẳn cô cũng sẽ giống với bao người khác có ba mẹ, có ông bà thương yêu.
Càng nghĩ nỗi căm phẫn cùng hận thù trong lòng cô càng lớn, Băng Tâm muốn mau chóng thực hiện kế hoạch để có thể quang minh chính mà đại gặp ông.
Bên phía nhóm người Tư Đồ Nhã Lan bọn họ đã thực hiện kế hoạch của mình, họ thuê người theo dõi Băng Tâm để có thể bắt cô nhưng