Lãnh Ngạo vì hôn cô nên cơ thể đã có phản ứng, nhưng anh không muốn ép buộc Băng Tâm làm chuyện cô không muốn nên nhặt áo khoác lên người cô hơi khó khăn nói :
" Bảo bối, đêm đã khuya rồi, anh đưa em về phòng nghỉ ngơi trước.
" Lãnh Ngạo cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, không phải hòa thượng, càng không phải thánh nhân mà có thể đứng trước cái đẹp dửng dưng như không.
Hơn nữa người con gái trước mắt này lại là người anh yêu.
Băng Tâm nhận ra anh có điều không ổn, đương nhiên cô biết anh đang bị gì! Áo anh vừa khoác lên người cho cô không biết là do Băng Tâm vô tình hay cố ý mà nó lại một lần rơi trên mặt đất.
Băng Tâm từng bước áp sát anh vào bức tường, trên người cô hiện tại chỉ mặc Bra màu đen và chiếc quần short ngắn cùng màu.
Cặp ngực trắng tuyết đầy quyến rũ ẩn hiện sau lớp vải, cái dáng vẻ nửa kín nửa hở này của cô càng khiến đàn ông điên cuồng, mắt cô thấy hô hấp của anh càng ngày càng dồn dập Băng Tâm lại xấu xa vờ như không biết hỏi anh :
" Lãnh Ngạo, anh làm sao vậy? khó chịu à? sao mặt anh có vẻ hơi đỏ? " Lãnh Ngạo thực sự sắp không thể trụ được nữa, anh bây giờ rất muốn, thực sự rất muốn ăn cô.
" Bảo bối… đừng đùa nữa, em… về phòng trước đi.
Anh muốn đi tắm."
Băng Tâm : " Đã rạng sáng rồi mà anh còn tắm sao? lạnh lắm đấy.
" Vừa nói Băng Tâm lại càng nhích gần anh hơn, đôi gò bồng đào của cô lại ép chặt vào anh.
" Anh… anh… " Lãnh Ngạo không thể nói thành lời, Băng Tâm biết chắc chắn, bây giờ anh đang rất khó chịu, nhưng cô muốn cho anh một bài học, vì cái tính trăng hoa của mình.
Mặc dù ông nội đã nói nữ nhân bên cạnh anh đều có ít nhất một đặc điểm giống với cô, nhưng dù sao thì Băng Tâm cũng là phụ nữ sao có thể chấp nhận chuyện chia sẻ người đàn ông của mình cho người khác được.
Hai người cứ giữ tư thế này một lúc, Lãnh Ngạo thực sự thấy không chịu hơn được nữa, anh dùng ánh mắt mơ màng nhìn cô, đôi tay không tự chủ được mà đặt lên eo cô.
" Bảo bối, anh khó chịu… anh muốn…! "
Băng Tâm : " Anh muốn? Nhưng mà muốn gì? "
" Đừng đùa nữa bảo bối…, nếu em cứ như vậy anh thực sự sẽ ăn em đấy.
" dày vò anh như vậy cũng nên kết thúc rồi, nhìn thấy anh khó chịu Băng Tâm cũng cảm thấy đau lòng, đôi tay cô leo lên cổ anh nhìn vào mắt anh Băng Tâm nói :
" Nam Cung Lãnh Ngạo, anh đã nói là chỉ cần là thứ em muốn, anh đều cho em.
Vậy bây giờ em nói em muốn anh.
" Lời vừa dứt Băng Tâm liền hôn lên môi anh, Lãnh Ngạo hơi ngây người mặc cô quấy phá, nhưng chỉ một lát anh liền biến bị động thành chủ động khóa trụ môi cô, Hai người vừa hôn vừa tiến về phía giường ngủ.
Lãnh Ngạo ôm lấy thân thể Băng Tâm nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, cúi người xuống thả những nụ hôn nhỏ khắp mặt cô, Lãnh Ngạo đau lòng mà mê đắm ngắm nhìn cơ thể mềm mại dưới thân.
Tỷ lệ cơ thể Băng Tâm rất đẹp vòng một to tròn, vòng hai thon gọn vòng ba săn chắc.
Điều khiến Lãnh Ngạo đau lòng là trên cơ thể trắng nõn ấy còn có những vết sẹo do dao có do súng có, thông qua những vết sẹo này anh biết bảo bối của anh đã sống rất khó khăn, Băng Tâm thấy anh cứ nhìn những vết sẹo ấy thì nói :
" Xấu lắm đúng không? " Nghe cô hỏi Lãnh Ngạo không trả lời mà trực tiếp hôn lên vết sẹo ấy, Lãnh Ngạo dùng nụ hôn để chứng tỏ anh không chê cô, hôn dần lên rồi dừng ở môi cô sau khi buông cô ra anh mới nói :
" Anh xin lỗi bảo bối, nếu anh có thể tìm thấy em sớm hơn thì em đã không chịu nhiều tổn thương như vậy! "
Băng Tâm : " Em không trách anh, nhưng… đổi tư thế đi vai em đau quá.
" Dứt lời Băng Tâm liền lật người đè anh nằm xuống, thực ra vai cô không đau chỉ là trêu anh mà thôi.
Lãnh Ngạo : " Nếu em đau thì hôm nay không cần anh có thể tự… " Không để anh nói hết câu Băng Tâm liền dùng miệng mình bịt miệng anh lại, khi thấy khó thở mới buông anh ra cô cắn thật mạnh lên môi anh.
Băng Tâm : " Anh muốn làm gì tìm người con gái khác sao? Anh nằm mơ đi, cả đời này anh chỉ có thể là của Doãn Băng Tâm.
" Nói xong Băng Tâm lại cúi xuống hôn anh tay cũng chẳng rảnh rỗi mà tháo cúc áo cho anh, đôi môi cô bắt đầu di chuyển từ môi xuống cằm, rồi xuống yết hầu anh khẽ cắn nhẹ, ngước mắt lên nhìn anh khẽ cười Băng Tâm lại tiếp tục di chuyển xuống bờ ngực anh.
Chiếc lưỡi phớt hồng vẽ vòng tròn trên ngực anh tinh nghịch mà cắn, đột nhiên ánh mắt cô dừng lại ở phần hông bên trái của anh ở đó có một vết sẹo khá dài và còn