Doãn lão cùng Trung bá ngồi xuống ghế, Doãn lão nhìn về phía cô gái đi cùng Trung bá rồi hỏi :
" Cô bé này là…? " Không cần chờ Trung bá giới thiệu Doãn Kỳ đã tự nói :
" Dạ con chào hai ông, con tên là Doãn Kỳ.
"
" Doãn Kỳ? " Doãn lão nói lại tên của cô ấy rồi vui mừng dơ tay về phía Doãn Kỳ nói :
" Ông biết con là ai rồi nào lại đây.
Con có phải là Doãn Kỳ là em gái mà Tiểu Linh đã nhận không? "
Doãn Kỳ hơi khó hiểu hỏi lại :
" Dạ con đúng là Doãn Kỳ thưa ông, nhưng Tiểu Linh là ai ạ? "
Doãn lão : " Chính là Băng Tâm đấy" Doãn Kỳ đã hiểu nên " Dạ " một tiếng rồi nhìn ông cười.
Doãn lão hỏi Trung bá :
" Lão Trung, Tiểu Linh Nhi đâu? Sao con bé không tới? " Trung bá hơi bối rối trước câu hỏi như bạn nhớ tới những gì Băng Tâm đã nói trước đo đành trả lời theo :
" Dạ thưa lão gia.
Tiểu thư đã về thăm ba nuôi của cô ấy là Lâm lão gia.
Nghe nói ông ấy bị bệnh ạ.
"
Doãn nhận được câu trả lời thì chỉ " Ừ " một tiếng rồi không hỏi gì thêm.
Mọi người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, kể cho nhau nghe những gì đã trả qua.
Còn về phía Doãn Tuyết khi thấy Doãn Kỳ cùng Trung bá vào trong thì định xoay người rời đi liền bị Hắc Ảnh cầm tay cản lại.
Doãn Tuyết : " Buông tay ra, tôi với anh thân nhau lắm sao? sao cứ lôi lôi kéo kéo mãi như vậy? rốt cuộc có chuyện gì? "
" Em muốn đi đâu ? "
Doãn Tuyết : " Hắc Ảnh tiên sinh.
Tôi đang rất bận không có thời gian ở đây phí lời với anh.
Buông tay ra tôi còn đi nếu không đừng trách tôi không khách sáo.
"
" Thế nào em muốn làm gì? Hả Huyết Phượng? " Doãn Tuyết khá ngạc nhiên đưa mắt nhìn Hắc Ảnh, hơi lắp nói :
" Huyết… Huyết Phượng gì chứ? Anh đừng có nhìn tôi mà gọi nữ nhân khác, tôi đang rất bận đấy, khi nào rảnh sẽ nói chuyện với anh sau.
" Nói rồi cố vùng tay thoát khỏi cậu nhưng không được.
Hắc Ảnh : " Tôi có nói nhầm người hay không em rõ hơn ai hết.
" Nếu đã bại lộ thân phận thì cũng không cần dấu nữa, Doãn Tuyết dùng tay còn lại đưa ra sau rút ra khẩu súng được cô dấu chĩa về phía của Hắc Ảnh :
" Những kẻ đã biết thân phận của tôi đều phải chết.! "
Hắc Ảnh : " Em ra tay được sao? "
" Tôi… " Doãn Tuyết có phần do dự, dường như cô đã thích người đàn ông này rồi.
Khi Doãn Tuyết hạ súng xuống Hắc Ảnh cầm tay kéo cô vào trong xe, không gian trên xe rất yên tĩnh cả hai đều không nói với nhau câu gì.
Cuối cùng Doãn Tuyết là người lên tiếng phá vỡ không khí có phần ngột ngạt này.
" Về chuyện thân phận của tôi tại sao anh lại biết? "
Hắc Ảnh : " Suy luận ra.
"
" Suy luận? " Câu trả lời của Hắc Ảnh thực sự khiến Doãn Tuyết khó hiểu chẳng nhẽ do cô che dấu không kỹ khiến người khác nhận ra?
Hắc Ảnh : " Lão đại nói, Doãn tiểu thư là Huyết Long, nên tui suy đoán những người bên cạnh cô ấy chắc chắn là một trong tam hộ vệ của cô ấy.
"
" Nhưng sao anh biết tôi là Huyết Phượng? "
Hắc Ảnh : " Đã nói là suy đoán mà."
" Nếu đã biết vậy tôi đi trước đây.
"
Hắc Ảnh : " Khoan đã, Doãn tiểu thư đâu?, Tôi biết em có thể liên lạc được với cô ấy.
Nếu được em có thể khuyên cô ấy tới gặp thiếu gia nhà tôi một lần.
Anh ấy vì tìm Doãn tiểu thư mà xa sút tinh thần, chuyện tập đoàn cũng không thèm hỏi tới.
Sáng tìm cô ấy tối lại tới bar uống rượu.
"
" Liên quan gì tới