Cô cười quyến rũ, nắm miệng của anh, Hỏa Hoan đem lyrượu toàn bộ uống xuống, đem cái ly thả lại trên bàn, cô chậm rãi đứng lên..
Lúc nàydưới lầu đã là phi thường náo nhiệt, nhưng cái kia kích động lòng ngườivẫn không có đến.
“Tới phiên cô” nghiêng ngả lảo đảođứng lên, Đoan Mộc Minh mạnh mẽ từ phía sau ôm cô, tay như con rắn mềm mại vỗ về vòng eo, ánh mắt càng thêmmê ly, hai bàn tay to xuyên thấu qua áo ngực mỏng chậm rãixoa nắn, “** khổ ngắn, chúng ta không làm là không phải sống uổng thời gian rồi?”
Một lớp sóng, một lớp sóngnhiệt khí thổi hướng bờ tai của cô, cắn cắn thùy tai mẫn cảm, Đoan Mộc Minhkhóe miệng gợi lên một chút tà mịcười, “Hỏa Hoan, Tiểu Hoan......”
Cái loại thanh âm xấp xỉ nỉ non này, nghe đượctrong lỗ tai Hỏa Hoan lại làm cho cô cả người không khỏi rùng mình một cái, xoay người, cô nhẹ nhàngôm hông của anh, đầu nhỏ không ngừng ở trong lòng ngực của anh cọ tới cọ lui, một bàn tay để trống từ trong túi tiền lấy ra một cây son môi.
“Tôi muốn đi trang điểm một chút, anh muốn cùng đi sao?” Tránh khỏi ngực của anh, xoay người một cái, Hỏa Hoan”Khanh khách~~~”nở nụ cười, không đợi anh nói chuyện, liền đóng lại cửa phòng rửa mặt.
Dùng sứcquơ quơ đầu, Đoan Mộc Minh lại rót xuống một chén nước, tuy rằng Uykỵ sĩ là rượu mạnh, nhưng hai ly không thành vấn đề, cũng không biết vì sao, anh cảm thấy đầu óc hỗn loạn, vỗ về cái trán, anh thở ra một hơi thật dài..
“Làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Ôn nhu nắm bắt bờ vai của anh, Hỏa Hoan ngồi xuống trên đùi anh, trang điểm lại, cô đứng lên càng thêmxinh đẹp động lòng người, nhất là xem môi đỏ bừng, nửa khép nửa mở, đặc hữuphong vận làm cho Đoan Mộc Minh nhìn
choáng váng.
Nữ nhân anh gặp qua rất nhiều, trong đó cũng không thiếu mỹ nữ cực phẩm, nhưng giống cô như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, đôi khi, anh đều có một loại ảo giác, theo Hỏa Hoan ngẫu nhiên hiện lêntrêu tứctrong ánh mắt, anh cảm giác mình càng giống đồ chơi của cô.
Dừng ở anh, Hỏa Hoan thản nhiêncười, vòng ở cổ của anh, chủ động hôn lên môi của anh..
Đều nói nam truy nữ cách tòa sơn, nữ truy nam cách tầng sa, mà cử động của cô còn lại là nháy mắt liền trạc phá tầng sa kia.
Như đã bị cổ vũ bình thường, Đoan Mộc Minh hung hănghôn lên môi của cô, gắn bó cọ sát lẫn nhau, y phục của anh dĩ nhiên cởi ra.
Mở to hai mắt, Hỏa Hoan lẳng lặng nhìn anh, xem ra vô cùng tinh xảo,trên mặt một chútdấu vết dục vọng đều không có..
“Ngoan, hảo hảo hưởng thụ đi.” Khi anhtrên trán hôn xuống một cái hôn nhẹ nhàng, Hỏa Hoan vẻ mặt diêm dúa lẳng lơnở nụ cười.
Nằm nghiêng ở trên sô pha, trên mặt Đoan Mộc Minh lại xuất hiện một loại biểu tình rất kỳ quái, đó là một loại biểu tình ở cực hạnvui thích sắp đi lên đỉnh núi, cả người không ngừngrun rẩy, kèm theo một đạo thống khổ lại hưng phấngầm nhẹ, trong rạp to như vậynhất thời yên tĩnh trở lại.
Đứng lên, đi đến phía trước cửa sổ, Hỏa Hoan lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, lúc này, đêm khuya tối hương diễmmột màn rốt cục xuất hiện.....