Hi Gia
- " Dạo này con với Kiều Yến sao rồi? " Hi Hiệp Thành ông ta nhâm nhi tách trà nóng trên tay rồi hỏi Hi Hoa
- " Dạo này anh ấy cứ bận công việc chẳng quan tâm gì đến con cả, cha mẹ nghĩ cách giúp con đi " Hi Hoa vẻ mặt không vui vẻ gì mà đáp.
- " Hi Hoa, cũng không có cách gì giúp con chắc Kiều Yến nó đang bận công việc thời gian sau sẽ tốt thôi.
Với cả con cũng không cần đặc quá nhiều tâm tư vào nó, địa vị của Sở Kiều Yến ở công ty đang lung lay, thay đó con hãy đi làm thân với chú của hắn là Sở Kiến Quốc.
" Hi Hiệp Thành nói.
- " Con biết rồi "
Quả thật thì dạo gần đây vì chuyện bãi nhiệm chức và các công việc ở công ty làm cho Sở Kiều Yến phải đau đầu vô cùng, anh ta cơm còn không muốn ăn huống chi là để tâm đ ến Hi Hoa.
Điều anh ta sợ hãi ngay bây giờ đó chính là chúc tổng giám đốc, các cổ đông cũng dần trở mặt với hắn còn Leon thì không thể hẹn gặp mặt được làm hắn tức tối vô cùng.
_____
Công Ty LV
- " Dạ Tổng, bênh phía Sở Kiều Yến lại tiếp tục hẹn chúng ta " Mike vào báo.
- " Đã hẹn bao nhiêu lần rồi? " Dạ Hạo Hiên vừa làm việc vừa hỏi.
- " Đã ba lần nếu lần này ta từ chối gặp thì đã là lần thứ tư "
- " Sắp xếp gặp mặt đi, chiều nay cậu lo việc ở công ty đi tôi còn có việc "
- " Vâng thưa sếp "
Theo như chỉ thị của Dạ Hạo Hiên thì Mike đã lập tức báo lại với Sở Thị đồng ý hẹn gặp.
- " Thật tốt quá rồi, cậu mau đi chuẩn bị quà để gặp mặt.
Gặp Leon chúng ta phải có thành í nhất định phải ghi được điểm, chỉ có như thế mới không bị thua trong buổi bỏ phiếu " Sở Kiều Yến gương mặt vui vẻ, hẹn gặp Leon rất nhiều lần nhưng đều bị từ chối lần này Leon đồng ý gặp mặt thì hắn phải trân trọng cơ hội này.
- " Vâng thưa Sở Tổng "
_____
Biệt Thự
- " Chú Lý, chú giúp cháu tưới cây cho mấy chậu hoa đi.
Cháu cảm nhận được trời hôm nay rất đẹp " Cô ngồi trên giường mắt vẫn được quấn tấm vải đen mà nói.
- " Quả đúng thật là trời hôm nay rất đẹp để tôi làm, à đúng rồi cậu chủ đang trên đường về "
- " Được "
Vừa dứt câu thì Dạ Hạo Hiên đã từ bênh ngoài mở cửa bước vào phòng.
- " An Nhã " Hạo Hiên nhìn cô ngồi trên giường anh nở nụ cười vui vẻ, chỉ cần về nhà là thấy cô thì mọi mệt mỏi ảnh đều tan biến.
- " Hạo Hiên, anh về rồi sao? " Cô nghe vậy liền nói.
- " Ừm, em đã ăn gì chưa? " Anh đi đến ngồi quỳ một chân xuống lại gần cô mà hỏi.
- " Em ăn rồi, anh đã ăn chưa? Sao hôm nay anh về sớm vậy? "
- " Anh về sớm để đưa em đi gặp bác sĩ " Anh đáp.
- " Bác sĩ tâm lý? " Cô hỏi lại
- " Ừm, em có muốn gặp không? "
- " Có, chừng nào mình đi? " cô không từ chối gì, cô biết bản thân bị bệnh và cũng không thể bịt mắt như thế này mãi nên bắt buộc phải điều trị.
- " Bây giờ " anh đáp
- " Được "
_______
Phòng Điều Trị
Sau khi hỏi sơ qua về tình trạng thì bác sĩ tâm lý cũng đã hiểu sơ qua về vấn đề này.
Biết căn bệnh của Trình An Nhã nên phòng điều trị cũng không có nhiều ánh đèn, trách làm cô kích động.
- " Tôi muốn biết căn bệnh này đã phát triển đến cỡ nào, cô Trình có muốn thử không? " Phương Vĩ nói
- " Được, tôi sẽ phối hợp " Trình An Nhã rất sẵn lòng cùng phối hợp với bác sĩ.
Dạ Hạo Hiên ngồi bênh cạnh nhìn cô đôi môi khẽ mỉm cười, cô gái anh yêu quả rất mạnh mẽ.
Bác sĩ Phương cho người chuẩn bị sắp xếp một chút, đưa cô vào một căn phòng trống.
Ở xung quanh là đèn được lắp, camera được lắp xung quanh để tiện cho việc quan sát.
Dạ Hạo Hiên ngồi cùng bác sĩ Phương, hai tay anh đan lại vào nhau gương mặt bắt đầu có chút lo lắng.
Hiện tại cô đã được tháo bịt mắt ra và căn phòng không có chút ánh sáng