Khả Hùng đã yên tâm khi con gái yên bề gia thất, ông tạm thời ra nước ngoài và được sự bảo vệ bởi thế lực của Hoắc gia và Hoắc Liên Bang ở đó.
Với thân phận chủ mẫu của Khả Ni, sớm muộn cũng có kẻ nhòm ngó tới ông.
Khả Ni ngày ngày vẫn về Hoắc gia thăm mẹ chồng.
- Cho tôi một ly nước cam nhé.
Cô dặn người làm chuẩn bị nước cho mình.
Ngồi nói chuyện một lúc lâu nước mới được bê lên.
- Quay lại!
Hoắc phu nhân hắng giọng bảo người giúp việc.
Người đó hơi run run quay lại:
- Dạ, phu nhân có gì căn dặn ạ.
- Thứ nhất, làm ly nước mà quá chậm chạp.
Thứ hai, Khả Ni là chủ mẫu Hoắc Liên Bang, tương lai là Hoắc phu nhân.
Các người một câu mời cũng không có.
Ai dám không tôn trọng, ta sẽ không tha!
Người đó vội vã cúi gập người:
- Dạ, lỗi do tôi ạ.
Xin phu nhân và thiếu phu nhân tha lỗi.
Khả Ni thấy hơi rén khi mẹ chồng cô bắt bẻ như vậy, bèn nói đỡ:
- Không sao mà mẹ! Có ly nước thôi.
Rồi cô ra hiệu cho người làm lui xuống.
Hoắc phu nhân mặt không biến sắc, uống một ngụm trà xanh rồi lạnh lùng nói:
- Đến một người làm còn không giáo huấn được, bỏ qua những thứ nhỏ nhặt sẽ làm hỏng việc lớn.
Như con thuyền ngoài khơi, có to lớn đồ sộ, mỗi ngày thủng một lỗ nhỏ, sẽ chẳng bao lâu mà chìm.
- Dạ, con đã hiểu ạ.
Khả Ni dù biết quan hệ của bố mẹ hai bên rất thân nhưng cô vẫn áp lực mỗi lần đối diện mẹ chồng.
Hoắc Liên đi vào thấy không khí có vẻ trầm lắng, bèn lên tiếng:
- Chị dâu, đi chơi cùng em không?
Khả Ni nhìn mẹ chồng rồi nhìn Hoắc Liên đang háo hức:
- Em định đi đâu?
- À một buổi tiệc trà nho nhỏ để tình chị dâu em chồng thêm thắm thiết.
Nói thế thì ai mà chối được, hai người chào mẹ rồi đi cùng nhau.
Hoắc Liên lái chiếc Ferrari màu đen, ở phần thân xe có một viền tím nhạt nhìn phá cách.
Khả Ni ngồi trên xe, tới nơi mới há hốc:
- Ủa, tiệc trà mà em bảo đây ư?
- Không, em sẽ dẫn chị đi giải trí.
Biết đâu còn cá kiếm được một khoản thì sao.
Mấy cái tiệc trà bánh bèo không hợp với chúng ta đâu.
- Mẹ và Hoắc Long biết thì phải làm sao? Đây là casino Hoắc gia quản lý.
- Đừng