Hơn một tháng vợ chồng ông trùm Hoắc Liên Bang ở trời tây dưỡng thương.
Công ty điện ảnh Hoắc thị của Khả Ni giao cho Vu Thần và Hoắc Liên tạm thời quản lý.
Chỉ có mấy chục ngày, Hoắc Liên từ chấp niệm bài bạc chuyển sang đam mê được đóng phim nữ chính ngôn tình.
Vu Thần nhức hết cái đầu, yêu cầu cô không được đóng cảnh ôm, hôn, mặn nồng ân ái với bạn diễn mới đồng ý cho cô một kịch bản phim ngắn.
Hoắc Liên không cả đi đua xe, chăm chỉ ở biệt thự của Vu Thần đọc kịch bản.
Hoắc phu nhân lắc đầu thở dài, con gái với con nuôi ở với nhau chả khác gì vợ chồng, thiếu mỗi nước làm đám cưới nữa.
Nhưng thế cũng được, còn hơn là hai đứa lông bông rồi nhố nhăng ở ngoài.
Ngày phim chiếu đã đạt kỉ lục rating, không phải phim hay, cũng không phải diễn viên đóng hay, mà là tất cả thuộc hạ, đám đàn em đông đảo của Hoắc Liên Bang đều bị Vu Thần bắt cày view cho người yêu.
Thậm chí anh còn thưởng cho ai cày được nhiều view nữa.
Hoắc Liên vẫn rất vui, cô ấy được mấy người anh chiều chuộng từ bé, giờ 27 tuổi nhưng vẫn vô tư khác hẳn chị dâu cùng tuổi.
Khả Ni biết tin thì cười bò, Hoắc Long thì lắc đầu:
- Thôi cho con bé được thoả ước nguyện, chứ nó vẫn hợp đi đua xe nhất!
Sau vụ đền ơn đáp nghĩa, Hoắc Long với Hồng Vũ Hưng không ai nợ ai nữa.
Giữa hai bang phái vẫn không đụng chạm nhau, địa bàn và lĩnh vực của ai người đó hoạt động.
Nhưng có một bước tiến mới là Bách Tùng và Thư Kỳ nối lại tình xưa.
Lúc đầu Mạc Nguyên còn lo Thư Kỳ dụ dỗ Bách Tùng chống lại Hoắc Long, nhưng Bách Tùng lại được Hoắc Long chấp thuận và tin tưởng.
Hồng Vũ Hưng cũng đảm bảo với riêng Khả Ni là sẽ không gây tổn hại tới Hoắc Liên Bang.
***
Trước khi về nước, Khả Ni đã đòi được đi hẹn hò với chồng.
Kể ra lấy nhau rồi mà họ chưa có trăng mật gì cả.
Vết thương đã ổn, Hoắc Long đồng ý đưa vợ đi dạo phố.
Nhà thì cả đống siêu xe, nhưng Khả Ni chưa được đi tàu điện bên Châu Âu bao giờ nên muốn thử.
Hoắc Long cũng chiều cô, đám vệ sĩ mặc thường phục và hai người chiếm hết nguyên một khoang tàu.
Ở điểm xuống nhà ga có một cây piano trưng bày ở đó, bất kì ai cũng có thể dùng.
Hai người cầm tay nhau nghe vài người đi đường ngẫu hứng tới gõ vào phím tươi vui.
Khả Ni say sưa lắng nghe, thi thoảng còn lắc lư cái đầu.
Hoắc Long thì chỉ nhìn vợ, cô là cả thế giới của anh.
- Wow, thật ngưỡng mộ quá.
- Em thích piano sao?
- Ừm, hồi bé bố bảo em đi học piano cho nữ tính, vì sợ em học võ nhiều sẽ bị thô.
Cuối cùng em vẫn không biết chơi piano.
Khả Ni nhún vai kể cho Hoắc Long nghe, anh cười rồi xoa đầu cô.
- Anh sẽ đàn cho em nghe.
Cô kinh ngạc, ông trùm hắc bang mà chơi piano có phải nên thơ quá không.
- Em không nghĩ chồng mình "thơ" đến thế!
- Thực ra con cái giới nhà giàu bền vững rất khác trọc phú mới nổi.
Ngoài giỏi kinh doanh, đều sẽ phải học các lễ nghi, các bộ