Hạ Nhạc Thiên đến nơi, gõ cửa: "Cộc cộc cộc."
Nháy mắt cửa đã được mở ra, một cái thanh niên râu ria xồm xoàm từ bên trong ló đầu ra, vẻ mặt thấp thỏm lo âu của hắn khi nhìn thấy Hạ Nhạc Thiên thì ngẩn ra, lắp bắp nói: "Cậu là người gọi điện thoại cho Cừu ca......đại sư kia hả?"
Hạ Nhạc Thiên gật đầu, thuận miệng hỏi câu: " Anh là ai?"
Thanh niên hoài nghi nhìn Hạ Nhạc Thiên, nhưng vẫn tự giới thiệu nói: "Tôi là Tô Mậu, là bạn cùng phòng của Cừu ca."
"Có phải đại sư tới hay không?" Trong phòng truyền ra giọng nói có chút sợ hãi.
Tô Mậu vội vàng đáp: "Đúng vậy."
Tiếng bước chân dồn dập tới gần, Cừu Hải Lượng thay Tô Mậu mở rộng cửa: "Mau mời vào, đại sư, lần này mạng của tôi đều dựa vào ngài, tiền tuyệt đối không thành vấn đề."
Chờ sau khi Hạ Nhạc Thiên vào cửa, Cừu Hải Lượng không khỏi ngẩn người, "Đại sư....!Ngài trẻ quá nhỉ."
Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, nhưng tám phần là biết trong lòng Cừu Hải Lượng không tín nhiệm mình, cậu vào trong đánh giá xung quanh một vòng, nói: "Lớn tuổi mới có thực lực cao? Nếu đúng như vậy, sẽ không có chuyện đến bây giờ vẫn chưa có ai giúp anh giải quyết con quỷ kia."
Tiền là thứ tốt.
Dựa vào một kẻ vung tiền như nước như Cừu Hải Lượng, tất nhiên sẽ mời qua một ít đại sư có chút danh tiếng tới hỗ trợ bắt quỷ.
Huống chi, trên sàn nhà còn sót lại một chút lá bùa màu vàng, trên tường treo gương bát quái, tất cả đều chứng minh trước khi Hạ Nhạc Thiên đến, đã có không ít đại sư tới cửa.
Nhưng Cừu Hải Lượng vẫn thấp thỏm lo âu như cũ, nói lên những người đó rất có thể đều là kẻ lừa đảo.
"Ngài nói cũng có lý." Cừu Hải Lượng nhìn Hạ Nhạc Thiên, cao ngạo trong lòng đã sớm bị lệ quỷ doạ chạy mất hầu như không còn, hắn sợ hãi nói: "Vậy đại sư có biện pháp giúp tôi sao?"
Trong phòng tuy rằng có chút hỗn loạn, những đồ vật có thể phản chiếu đều bị thu đi, rất nhiều chỗ thoạt nhìn có vẻ trống rỗng kì lạ, mà một ít đồ vật lớn không thể chuyển đi thì trực tiếp dùng vải trắng che lên.
Những biểu hiện khác thường này, chỉ có thể chứng minh một việc.
Cừu Hải Lượng đã thấy được nữ quỷ kia qua một vật phản chiếu nào đó.
Hạ Nhạc Thiên liếc nhìn hắn, hỏi: "Nữ quỷ ghé vào trên vai nói gì với anh?"
Cừu Hải Lượng sửng sốt, "Ngài.....làm sao mà biết được?"
Hạ Nhạc Thiên cười mà không nói.
Cừu Hải Lượng không những không tức giận, ngược lại càng cảm thấy thanh niên trước mắt này thật sự có bản lĩnh, khác hoàn toàn những đại sư trước đó cứ thần thần thao thao rắm cũng không đánh được.
Cừu Hải Lượng vội vàng mời Hạ Nhạc Thiên ngồi xuống, vẻ mặt sợ hãi xin giúp đỡ, "Vậy ngài có thể giúp chúng tôi đem Triệu...." lời nói hơi khựng lại một chút, "Đem nữ quỷ này tiêu diệt được không?"
....Triệu?
Hạ Nhạc Thiên xác định chính mình không nghe lầm.
Tám phần mười Cừu Hải Lượng biết nữ quỷ là ai.
"Muốn tôi giúp cũng có thể, nhưng các anh cần phải nói cho tôi, nữ quỷ này là ai." Hạ Nhạc Thiên nói thẳng vào vấn đề.
Nữ quỷ là ai??
Cừu Hải Lượng nói: "Tôi thật sự không biết a......"
Hạ Nhạc Thiên quay đầu nhìn Tô Mậu, "Xem ra anh cũng không biết Triệu tiểu thư?"
Tô Mậu trên mặt biểu tình bỗng chốc trở nên hoảng sợ lên: "Cậu....cậu...."
Cừu Hải Lượng đứng bật dậy, thái độ quay ngoắt, điệu bộ hết sức hung ác nói: "Tôi không biết cậu đang nói cái gì, tôi không quen biết con quỷ kia, cút ra ngoài! Lập tức cút ra ngoài!"
Hạ Nhạc Thiên đứng lên, nói: "Cừu Hải Lượng, tôi hy vọng anh có thể phối hợp với tôi, chẳng lẽ anh không muốn biết vì sao lệ quỷ chỉ quấn lấy người trong phòng ký túc xá các anh sao?"
Vẻ mặt Cừu Hải Lượng đột nhiên trở nên cực kỳ sợ hãi, nhưng loại sợ hãi này không giống như nhìn thấy quỷ, mà giống như phát hiện ra cái gì đó.
Hắn vội vàng đẩy Hạ Nhạc Thiên, đem cậu đuổi ra ngoài, "Tôi không cần cậu giúp nữa.
Cút đi, cút!"
Rầm một tiếng, cửa bị gắt gao đóng kín.
Hạ Nhạc Thiên đứng tại chỗ, có chút khó hiểu.
Phản ứng của Cừu Hải Lượng hình như hơi kỳ quái.
Khi nhắc tới lệ quỷ, vẻ mặt của hắn vô cùng sợ hãi.
Nhưng sau khi Hạ Nhạc Thiên nói Quỷ Nhảy Lầu họ Triệu, vẻ mặt Cừu Hải Lượng.....!rất có ý tứ sâu xa.
Hắn sợ hãi.
Lần này Hạ Nhạc Thiên có thể chắc chắn.
Nguyên nhân cái chết của Quỷ Nhảy Lầu có liên quan đến những người này.
Hiện tại, chỉ cần cậu không ngăn cản Quỷ Nhảy Lầu giết người, vậy thì nữ quỷ tuyệt đối không thể tấn công cậu.
Nhưng nhiệm vụ nói rất rõ ràng, yêu cầu cậu phải ngăn cản Quỷ Nhảy Lầu giết người.
Nhưng bùa vàng chỉ có thể chống cự một lần tập kích của lệ quỷ, cho dù bây giờ cậu có khả năng đá bay quỷ, nhưng cũng chỉ nhiều nhất hai lần.
Vì bảo đảm an toàn bản thân, có lẽ cậu phải dùng biện pháp khác để giải quyết sự kiện thần quái này.
Ví dụ như...
Tìm được hung thủ thật sự.
Dựa vào những thông tin thu thập được từ trước tới giờ, Quỷ Nhảy Lầu là hung thủ giết người, là nó vẫn luôn giết người có mục đích, hơn nữa đối tượng giết người chỉ trong phòng ký túc xá 304.
Hơn nữa, Hạ Nhạc Thiên cũng để ý câu nhắc nhở trong Trò Chơi Tử Vong.
[ Người bị hại có lẽ không phải người bị hại chân chính, mà nó, có lẽ là vô tội.
]
Người bị hại này, tất nhiên là chỉ những đối tượng bị Quỷ Nhảy Lầu giết chết.
Những người trong phòng 304.
Mà "Nó" có thể chính là Quỷ Nhảy Lầu.
Hạ Nhạc Thiên lộ vẻ mặt suy tư.
Không lẽ mấy người này bức tử Quỷ Nhảy Lầu?
Trước khi đi, Hạ Nhạc Thiên gõ cửa, nói vọng vào trong phòng: "Tôi hy vọng các anh có thể hiểu được, nữ quỷ kia có thể giết chết các anh bất cứ lúc nào, nếu muốn sống sót, các anh phải phối hợp với tôi."
Trong phòng rất nhanh truyền đến âm thanh rống giận của Cừu Hải Lượng: "Không cần, mày cút!"
Hạ Nhạc Thiên không có tức giận, "Nếu các anh bị lệ quỷ tập kích, có thể gọi cho tôi, nói không chừng còn có thể giữ lại một mạng."
Phía sau cửa tựa hồ truyền đến âm thanh đập đồ.
"Cút, không cần nói nữa, cái gì tao cũng không biết, cũng không cần phối hợp với mày!"
Hạ Nhạc Thiên bình tĩnh nhìn cánh cửa đóng kín, nửa ngày sau mới xoay người xuống lầu, kết quả vừa đi được vài bước, đã loáng thoáng bắt gặp bóng người quen thuộc biến mất chỗ rẽ cầu thang tầng dưới.
Cậu bước nhanh xuống lầu, đuổi theo bóng lưng hốt hoảng chạy phía trước.
"Đứng lại!" Hạ Nhạc Thiên hô.
Thân ảnh kia dừng lại, tựa hồ đã ý thức được mình trốn không thoát, lúc này mới xoay người lộ ra nụ cười lấy lòng: "Lão tam, trùng hợp quá ta, không ngờ có thể gặp cậu ở đây."
Hạ Nhạc Thiên một chút cũng không tin: "Đường Quốc Phi, cậu theo tớ tới đây làm gì? Chỗ này rất nguy hiểm cậu có biết hay không?"
Đường Quốc Phi gãi gãi đầu, nói: "Đương nhiên là tớ biết, nhưng cũng vì biết rất nguy hiểm, nên tớ mới muốn theo cậu tới đây, tớ không thể trơ mắt nhìn cậu xảy ra chuyện."
Hạ Nhạc Thiên sửng sốt, hồi lâu cũng không nói chuyện.
Cậu trăm triệu lần không ngờ Đường Quốc Phi vì lo lắng cho mình mới tới đây.
Đường Quốc Phi vội vàng xin lỗi, hy vọng Hạ Nhạc Thiên có thể tha thứ cho hắn.
Hạ Nhạc Thiên vừa tức giận lại vừa buồn cười nói: "Tớ không giận cậu.
Đi thôi, xuống lầu rồi nói tiếp."
Bên ngoài tiểu khu có quán ăn gia đình, hai người đi vào gọi hai phần mì phở, ăn không được mấy miếng, điện thoại Hạ Nhạc Thiên liền truyền âm thanh leng keng, cậu mở nhìn, là cảnh sát ngày hôm qua gửi tin nhắn đến.
[ Tôi giúp cậu tra rồi, trong khoảng thời gian gần đây quả thật có mấy vụ án nhảy lầu, nhưng không có cái nào