Thanh niên sửng sốt một hồi lâu, nhận ra Hạ Nhạc Thiên đang nói lảng sang chuyện khác, liền thức thời không tiếp tục hỏi nữa.
Hạ Nhạc Thiên tìm tòi trong xe buýt một hồi lâu, vẫn không thu hoạch được gì.
Nhưng trong khoảng thời gian này, các người chơi đã thương lượng ra biện pháp.
Ai cũng không muốn chủ động tham gia bầu phiếu, nhưng không làm thì hậu quả chính là tất cả mọi người đều chết ở chỗ này.
Vì thế mấy người cắn răng tỏ vẻ mọi người đều phải tham gia bầu phiếu, ai cũng không được cự tuyệt.
Đa số người chơi mới đều không muốn, nhưng bọn họ biết đây là biện pháp duy nhất, vì thế chỉ có thể căng da đầu đồng ý.
Hận thù trong lòng bà chủ gia đình càng tăng lên, từ trước tới nay bà ta chưa bao giờ nhận thức rõ ràng sự tồn tại của mình đến tột cùng có bao nhiêu hèn mọn và đáng thương.
Ngay cả địa vị của nữ sinh cấp y kia cũng lớn hơn chính mình.
Trong tất cả mười một người chơi trong chiếc xe này, có ba người chơi nữ.
Ngoại trừ bà và nữ sinh kia, còn lại một người chơi nữ vẻ ngoài tương đối tốt, người phụ nữ trẻ tuổi ăn mặc theo phong cách thời thượng bên Tây, như bông hoa nở rộ ở thời kỳ đẹp nhất.
Những người chơi nam tính trong chiếc xe tuy rằng tuổi tác khác nhau, nhưng nếu muốn chọn một trong ba người chơi nữ để hy sinh, tất nhiên sẽ ưu tiên chọn người đã từng sinh con như bà ta, dáng người thay đổi, mặt cũng không còn trẻ nữa.
Trong lòng bà ta vô cùng bi thương, rồi lại hận những người này trông mặt mà bắt hình dong.
Mọi người thương lượng tốt để cho tám người chơi bỏ phiếu cho nhau, đạt được thế hoà.
Dù bà chủ gia đình không muốn cỡ nào cũng không dám cự tuyệt những người này, bà biết rõ mình hoàn toàn không có địa vị gì trong xe.
Dưới uy hiếp sinh tử, không có người nào sẽ nguyện ý đứng ra giúp mình.
Bởi vì một khi đứng ra, chẳng khác nào tử vong.
Không đúng, phải nói là, đã từng có người đứng ra giúp bà, nhưng chính bà lại hủy diệt tín nhiệm của đối phương, chỉ nghĩ đến thôi bà cũng đã hối hận xanh ruột.
Nhưng vô dụng.
Cả người bà ta run rẩy trốn trong góc xe, tâm trạng không ngừng phập phồng lên xuống.
Mọi người bắt đầu bỏ phiếu cho nhau, sau khi kết thúc mười giây, điện thoại mỗi người lại truyền đến âm thanh đinh đinh.
Hạ Nhạc Thiên lập tức cầm lấy di động.
[Kết quả phiếu bầu ở thế hoà, trò chơi phán quyết kết quả gian lận như cũ, hủy bỏ kết quả phiếu bầu, mời người chơi bỏ phiếu một lần nữa.
]
Mọi người lại ồ lên, khó có thể tin kết quả bỏ phiếu lần này vẫn bị hủy bỏ.
Mọi người sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng càng thêm bất an sợ hãi.
Chuyện này nói lên, mặc kệ là ngoài ý muốn hay cố ý, chỉ cần kết quả là phiếu hoà thì đều phán quyết gian lận, hủy bỏ kết quả bầu phiếu.
Nam trung niên nháy mắt thoát lực ngồi xuống: "Thôi rồi, xem ra trong chúng ta phải tiếp tục có người chết.
"
Bà chủ gia đình nghe vậy, thân thể không chịu khống chế run lên bần bật.
Bà biết, nếu lại tiếp tục bỏ phiếu, người chết sẽ là chính mình.
Làm sao bây giờ??
Nên làm cái gì bây giờ?
Bà cuộn tròn thân thể, không tự giác siết chặt nắm tay đặt lên miệng cắn, đau đớn càng khiến bà sợ hãi, thân thể rét run.
Vì sao nhất định phải hy sinh tôi, vì sao lại là tôi!?
Bà càng nghĩ, trong lòng càng thêm ủy khuất và sợ hãi, nước mắt lạch cạch rơi xuống.
Cho đến khi ánh mắt những người đó như có như không liếc lại đây, sợ hãi và không cam lòng càng thêm bành trướng, trong nháy mắt bà hiểu ra vì sao bọn họ lại muốn đẩy mình ra làm kẻ chết thay.
Bởi vì mình là kẻ vô dụng nhất.
Nếu lúc này bà thật sự không có hành động gì, bà chết chắc rồi.
Bà gắt gao siết chặt tay, liều mạng nghĩ biện pháp tự cứu mình.
Nhưng mà, một người đàn bà tay không tấc sắt còn có thể nghĩ ra biện pháp nào tốt đây!
Bà càng thêm tuyệt vọng, thậm chí bắt đầu sinh ra suy nghĩ thà rằng tự sát cũng không muốn tiện nghi những người này, đột nhiên bà nhìn thấy bình cứu hỏa đặt trong một góc ở cửa xe, căm thù trong mắt càng thêm điên cuồng.
Nếu tất cả mọi người đều muốn bà chết, bà càng phải nỗ lực sống sót.
Các người chơi đều tụ tập lại thành một đám để thương lượng, không ai chú ý tới bà chủ gia đình đang trốn ở một góc, bà chậm rãi di chuyển đến cửa xe, sau đó bất ngờ cầm bình cứu hỏa lên, hung hăng nện lên đầu người đứng gần nhất.
Tất cả bọn họ đều là người bà căm thù, ai chết cũng được.
Quan trọng nhất là, bà không muốn chết.
Tiếng vang thật lớn cùng với tiếng kêu thảm thiết nháy mắt làm mọi người hoảng sợ, vội vàng quay đầu, thấy bà chủ gia đình đang cầm bình chữa cháy, vẻ mặt vặn vẹo điên cuồng.
Người đàn ông xui xẻo ôm cái trán tràn đầy máu tươi, hắn lảo đảo cả người, cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, căn bản không còn sức đánh trả, rất nhanh đã ngã xuống.
Bà chủ gia đình thở phì phò, lại giơ cao bình cứu hỏa đập vào đầu đối phương, âm thanh phát ra làm mọi người nghe mà hãi hùng khiếp vía.
Người xui xẻo kia chỉ kịp kêu thảm vài tiếng, mơ mơ màng màng muốn bò dậy, rồi lại té ngã xuống, không còn phát ra âm thanh gì nữa.
Tất cả người chơi lúc này mới bừng tỉnh lại, có mấy người phản ứng đầu tiên là vọt lên cứu người.
Bà chủ gia đình bị hai người chơi nam mạnh mẽ kéo hai tay ra sau, bà bắt đầu liều mạng giãy giụa, ánh mắt hận thù tại giờ phút này đã hoàn toàn hiện ra, bà tê tâm liệt phế hét lên: "Các người nhất định phải hại chết tôi sao? Vì sao các người chỉ cứu hắn không cứu tôi?"
Hai người kia đột nhiên sửng sốt, sau khi nghe được những lời này mới hậu tri hậu giác ý thức được một chuyện trước giờ chưa từng nghĩ đến.
Bọn họ làm như vậy, tuy rằng là đang cứu người kia, nhưng đồng thời cũng hại chết người phụ nữ này.
Bởi vì lát nữa, người phụ nữ này sẽ bị mọi người bỏ phiếu hy sinh.
Hai người theo bản năng buông lỏng tay bà chủ gia đình, mà bà ta cũng lập tức cầm lấy bình cứu hỏa ngã trên mặt đất, muốn tiếp tục đập người kia.
Có người lộ vẻ mặt không đành lòng, nhưng lại biết rõ mình căn bản không có tư cách thương hại bà.
Bởi vì ngay lúc ban đầu bọn họ đã không lựa chọn cứu bà ta.
Sau khi đập vài cái, bà chủ gia đình rất nhanh đã hết sức lực, nhưng vẫn chưa đủ, bởi vì bà cần phải làm người đàn ông này rơi vào trạng thái nửa chết nửa sống, vẻ mặt bà trở nên ác độc, mở ra ống xịt của bình cứu hỏa, sau đó đút vào miệng đối phương, thẳng tay xịt mạnh một lượng lớn muối axit phosphoric vào trong đó.
Không bao lâu, đối phương lập tức xuất hiện trạng thái hít thở không thông.
Bà chủ gia đình thở phì phò, không màng vết máu bắn tung tóe trên người, chỉ nhìn mọi người: "Hắn sắp chết rồi, các người không bỏ phiếu cho hắn sao?"
Mọi người hãi hùng khiếp vía, trong lòng bỗng nhiên trào lên một chút lạnh lẽo.
Vào lúc này bọn họ mới đột nhiên ý thức được, hành động đem bà chủ gia đình làm kẻ chết thay của mình máu lạnh tàn nhẫn cỡ nào.
Những gì bà chủ gia đình làm bây giờ, còn không phải bị bọn họ ép buộc ra sao?
Mọi người không dám nhìn thẳng mặt bà chủ gia đình, vội vàng cúi đầu đem phiếu bầu cho người đàn ông xui xẻo kia.
Dư lại mấy người chơi không đành lòng, bọn họ từ đầu đến giờ chưa từng bỏ phiếu cho bất cứ ai, lúc này cũng vậy.
Hạ Nhạc Thiên không bầu phiếu, nói thật thì, cậu có nghĩ tới việc ngăn cản những người này giết hại lẫn nhau, nhưng lại biết rõ ràng tình huống trong xe lúc này, phóng đại ác ý con người một cách vô hạn.
Nếu cậu đi cứu người, rất có khả năng sẽ khiến những người chơi khác bầu phiếu cho chính mình, tuy rằng trò chơi không nói rõ có thể cướp điện thoại của người chơi khác hay không, nhưng Hạ Nhạc Thiên không muốn đánh cược!
Việc duy nhất cậu có thể làm, là cố gắng hết sức tìm ra đường sống.
Sau khi bị bà chủ gia đình hành hung.
Người đàn ông xui xẻo này liều mạng thở dốc, nhưng làm thế nào cũng không thể hô hấp được, mấy chục giây hít thở không thông làm ý thức của hắn dần dần mơ hồ, hình như hắn nghe được tiếng bước chân, giống như âm thanh giày da bước trên sàn xe buýt.
"Đạp --"
"Đạp đạp --"
Đôi mắt hắn trừng lớn, nhưng nỗi thống khổ vì không thể hô hấp khiến hắn