Đêm rất nhanh buông xuống.
Hành lang yên tĩnh không tiếng động, tiếng chuông đúng giờ vang lên, Quỷ Gõ Cửa rũ đầu xuống, chậm rãi bước tới, nâng tay lên: "Cộc...cộc...."
Hạ Nhạc Thiên nhìn mấy chữ [ Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!! ] hiện lên trước cửa, biểu tình không chút biến hóa, qua một lát, Quỷ Gõ Cửa rời đi....!
Ngày hôm sau.
Nam tây trang đã chết.
Đến nỗi vì sao hắn chết, đã không còn quan trọng.
Nam áo sơ mi ngốc ngốc ngồi ở lầu một, nhìn như hoàn toàn từ bỏ hi vọng sống, hắn nhìn Hạ Nhạc Thiên đi tới cũng không phản ứng.
Hạ Nhạc Thiên khẽ nhíu mày, không khuyên bảo đối phương vực dậy, mà nhanh chóng ăn vài miếng cơm, sau đó đem những manh mối thu thập mấy ngày nay xâu chuỗi lại.
Nguyên nhân chết của Quỷ Gõ Cửa rất rõ ràng.
Còn vì sao nó muốn giết người trong phòng có thẻ bài, rất có thể là vì thoát khỏi mắt trận, hoặc là báo thù.
Đổi phòng là việc không thể nào.
Trò chơi yêu cầu bọn họ chỉ có thể ngủ trong phòng mình.
Mọi việc có vẻ lại đi vào ngõ cụt, tâm tình Hạ Nhạc Thiên vô cùng bực bội, mắt thấy trời sắp tối, nam áo sơ mi tìm Hạ Nhạc Thiên nói: "Cảm ơn cậu hôm qua đã cứu tôi."
Hạ Nhạc Thiên hơi sửng sốt, hắn không nghĩ tới đối phương sẽ cảm ơn, "Không có gì đâu."
Nam áo sơ mi cười cười, vẻ mặt không còn sợ hãi nữa, ngược lại vô cùng tự tại nói: "Tóm lại cảm ơn cậu."
Sau đó, nam áo sơ mi về phòng mình, đóng cửa lại ngồi xổm xuống khóc lên.
Hạ Nhạc Thiên cảm thấy phản ứng của nam áo sơ mi không thích hợp.
Chỉ là lực chú ý của cậu lúc này đều đặt trên việc tìm đường sống, không có thời gian chú ý nam áo sơ mi.
Rốt cuộc đường sống ở đâu?
Ở phòng treo thẻ bài sẽ bị quỷ giết chết, không ở phòng treo thẻ bài theo quy tắc trò chơi, cũng sẽ bị quỷ ưu tiên giết chết.
Cái nào cũng là đường chết.
Cậu càng muốn suy nghĩ thì càng hỗn loạn, nhìn di động đã đến 11:58.
Chỉ còn hai phút, Quỷ Gõ Cửa sẽ đến.
Đường sống ở đâu.
Phòng treo thẻ bài, thẻ bài...!
Từ từ!
Đôi mắt Hạ Nhạc Thiên chợt sáng lên, cậu biết đường sống là gì rồi.
Lúc này chưa đến 12 giờ, hết thảy vẫn còn kịp, cậu nhanh chóng lao ra cửa, lấy xuống thẻ bài trước phòng mình treo trên một phòng không có thẻ bài, đương nhiên cũng đổi thẻ bài cho nam áo sơ mi.
Tiếng chuông đêm khuya vang lên.
Hạ Nhạc Thiên sắc mặt khẽ biến, nhanh chóng chạy về phòng mình, nhưng trong nháy mắt đóng cửa lại, Quỷ Gõ Cửa đã thuấn di (*) tới, cái đầu rũ xuống cũng nâng lên, rít lên: "Ta thấy được ngươi!!!"
(*) Thuấn di: di chuyển trong nháy mắt.
Giống như dịch chuyển tức thời.
Hạ Nhạc Thiên nháy mắt tuôn mồ hôi lạnh.
"Con quỷ nhà mày, có giỏi thì tới đây!!" Cửa đối diện đột nhiên mở ra, nam áo sơ mi thấy chết không sờn rống to với nữ quỷ, hình như hắn nghe được động tĩnh mới mở cửa.
Nữ quỷ hơi khựng lại, bỗng nó quay đầu, lăm lăm nhìn nam áo sơ mi, "Ta thấy ngươi!!!"
"Thấy mẹ mày, giỏi thì giết tao đi!!" Nam áo sơ mi tiếp tục tìm chết nói.
Hạ Nhạc Thiên sao lại không biết nam áo sơ mi vì sao lại tìm đường chết như vậy, lập tức duỗi chân đá văng nữ quỷ trước mặt, nữ quỷ nháy mắt quỳ xuống...!
Không khí trở nên đông cứng.
Nữ quỷ giống như đơ ra một giây, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, đôi mắt đỏ như máu hình như có chút không thể tin?
Nam áo sơ mi hít một hơi, trong mắt nhìn Hạ Nhạc Thiên tràn đầy hai chữ trâu bò.
Hạ Nhạc Thiên lúc này quát lên với nam áo sơ mi: "Mau đóng cửa! Đóng lại!"
Dứt lời, Hạ Nhạc Thiên đóng sầm cửa lại, tìm được đường sống trong chỗ chết làm tay cậu run lên không ngừng.
Tuy nam áo sơ mi đã chuẩn bị sẵn sàng chết đi, nhưng mắt thấy nữ quỷ đứng lên, sợ tới mức nhanh tay đóng cửa lại, dùng thân thể chống cửa, âm thầm cầu nguyện nữ quỷ không cần tiến vào.
Không cần tiến vào!
Nhưng không biết qua bao lâu, tiếng gõ cửa vẫn không xuất hiện.
Nam áo sơ mi vừa sợ vừa hoảng, không dám thông qua mắt mèo nhìn ra ngoài, cứ tiếp tục chặn cửa cho tới trời sáng, chống cửa lâu như vậy làm hắn nhũn chân ngồi phịch ra đất....!
Hắn không chết.
Nhưng vui vẻ không bao lâu, lòng hắn lại trầm xuống.
Có ích gì đâu.
Tuy rằng tối qua tránh được cái chết, nhưng đêm nay hắn vẫn phải chết.
Lúc này có thể mọi người đều chết, chỉ còn lại một mình hắn.
Nam áo sơ mi nghĩ mình có thể sống được, có lẽ vì lệ quỷ đã giết người đối diện.
Hắn vốn là muốn chết thay cậu ấy.
Nam áo sơ mi có chút thổn thức.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ.
Nam áo sơ mi nháy mắt cứng đơ người.
Quỷ Gõ Cửa tới?
"Là tôi." Ngoài cửa có tiếng người nói.
Nam áo sơ mi sửng sốt, hắn nhận ra được âm thanh ngoài cửa, vội vàng bò dậy mở cửa, không nghĩ tới thật sự là người kia, "Cậu...cậu không chết?"
Hạ Nhạc Thiên nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị: "Dĩ nhiên không chết, nhưng mà nhìn anh không lẽ cả đêm không ngủ?"
Nam áo sơ mi cười khổ nói: "Lúc đó tôi làm sao ngủ nổi."
Hạ Nhạc Thiên vỗ vai đối phương: "Xuống lầu ăn sáng không?"
Nam áo sơ mi gật gật đầu.
Lúc ăn, nam áo sơ mi do dự hỏi: "Hôm qua xảy ra chuyện gì vậy?"
Hạ Nhạc Thiên thành thật lắc đầu: "Tôi cũng không biết."
Nam áo sơ mi thở dài, nói: "Tôi tính thời gian, nếu đêm nay tôi chết, ngày mai chính là ngày thứ sáu, nên cậu sẽ không chết nữa, nhiệm vụ này cậu có thể hoàn thành."
Hạ Nhạc Thiên ngẩng đầu lên: "Anh không sợ chết à?"
Nam áo sơ mi nói: "Sợ, nhưng có ích gì."
Hạ Nhạc Thiên nói: "Chỉ sợ nguyện vọng của anh không thể thực hiện được."
Nam áo sơ mi hơi sửng sốt.
Lời Hạ Nhạc Thiên mang theo ý cười: "Đêm nay chúng ta sẽ không có ai chết, tôi đã tìm được biện pháp qua cửa."
Nam áo sơ mi tưởng mình xuất hiện ảo giác: "Cái...cái gì?"
Hạ Nhạc Thiên đem manh mối mình tìm được mấy hôm trước nói hết ra, sau đó giải thích: "Nhiệm vụ không cho phép chúng ta đổi phòng, hơn nữa anh cũng thấy rồi, một khi đi vào phòng khác không có thẻ bài, sẽ bị quỷ ưu tiên giết chết."
Nam áo sơ mi gật đầu.
Hạ Nhạc Thiên tiếp tục nói: "Mục đích nữ quỷ là giết người trong phòng có thẻ bài, có lẽ vì báo thù, hoặc muốn chạy thoát, mặc kệ là lí do gì, ít nhất chúng ta cũng biết thẻ bài rất quan trọng."
"Vì thế tôi nghĩ, đem thẻ bài treo lên phòng trống khác, nữ quỷ sẽ không tìm chúng ta."
Nam áo sơ mi nghe vậy sửng sốt: "Nhưng mà, không thẻ bài, nữ quỷ càng không phải ưu tiên giết chúng ta sao?"
Hạ Nhạc Thiên trả lời: "Nhưng chúng ta không có đổi phòng, không trái với quy định trò chơi, sao nữ quỷ lại ưu tiên giết chúng ta?"
Đáp án nói có sách mách có chứng,