Những ngày sau đó là những chuỗi ngày bận rộn của Cẩn Mai, nàng lúc nào cũng nhong nhong ngoài đường.
Theo như những gì mà Cẩn Mai quan sát thấy thì chồng của Đỗ Vân là Dương Minh Châu, anh ta quả thật đi chung cùng một cô gái trẻ đẹp nào đó
Để làm bằng chứng thì Cẩn Mai đã chụp được rất nhiều ảnh hai người họ thân mật với nhau. Cùng nhau đi ăn, đi chơi và vào cả khách sạn
Nàng hoá thân như một ninja chính hiệu, bận toàn màu đen, mắt kính đen và trang bị thêm cái nón lưỡi trai.
Ngồi trong xe nhìn những thành quả mà nàng có được, nàng mỉm cười mãn nguyện. Xem ra lần này thuận buồm xuôi gió quá nhỉ
Nhưng để có thêm bằng chứng thì nàng cần phải bám sát theo thêm vài ngày nữa. Nàng vẫn chưa có cơ hội ở gần hai người họ khi vào khách sạn đó
Đang chú tâm xem lại hình ảnh thì Tuệ Lâm bất ngờ xuất hiện trước bàn làm việc của nàng. Nàng giật mình, mém chút nữa là ném tất cả những tấm ảnh vào người Tuệ Lâm rồi
"Cái gì mà như ma như quỉ vậy Tuệ Lâm, cậu hù chết mình rồi đây nè"- Cẩn Mai oán giận nói, tay không ngừng vuốt ngực
Tuệ Lâm cười hề hề, ngồi xuống ghế rồi mới mở miệng: " Thông cảm nha, tại mình có chuyện gấp muốn nói cho cậu nghe thôi mà"
Cẩn Mai cũng không có rảnh rỗi để giận hờn gì Tuệ Lâm làm chi cho mệt. Cậu ta lúc nào mà chẳng vậy, xuất hiện không có khái niệm báo trước
"Chuyện mình nhờ cậu như thế nào rồi? Có thêm thông tin gì mới không?"
"Haizz! Có là chắc rồi, anh ta thường xuyên đến khách sạn đó cùng với một cô gái. Hai người họ lúc nào cũng dính lấy nhau, nghe đâu còn là khách quen nữa kìa"
"Tốt!"- Cẩn Mai thích thú búng tay một cái, mặt mày hớn hở ra: "Như vậy là chắc chắn rồi, mình sẽ đến khách sạn đó để chụp thêm vài tấm ảnh nữa. Lần này anh ta chết chắc với mình ha ha ha!"
Thấy vẻ mặt cao hứng của Cẩn Mai mà gương mặt của Tuệ Lâm bất biến. Nàng còn đang vui chắc là chưa nghe cô nói điều quan trọng đây mà
Nói ra có lẽ sẽ khiến Cẩn Mai tuột hứng là cái chắc.
"Mình thấy cậu nên từ bỏ đi thì hơn"
"Sao vậy chứ? Đây là cơ hội để tóm được bằng chứng chứng minh tên Dương Minh Châu đó ngoại tình. Cậu với mình đang ở chung thuyền đó, đừng có làm người ta mất hứng"
"Cái này là mình khuyên thật. Khách sạn đó khác hẳn so với tất cả, chỗ đó chỉ có những cặp tình nhân mới có thể thuê phòng được thôi. Nên cho dù cậu có tới thì cũng sẽ không thuê được phòng để theo dõi đâu"
"Cái gì!?"
Cẩn Mai thật sự rất sốc với thông tin này, cứ tưởng mọi thứ êm xuôi hết, chỉ cần đến là được. Ai mà ngờ khúc cuối lại thành ra thế này
Nàng thắc mắc tại sao khách sạn đó lại kì lạ đến vậy, chỉ có những cặp tình nhân mới có thể đến được thôi sao?
Ngộ nghĩnh nhỉ? Lạ lùng nhỉ? Quái lạ!?
Nhưng không phải như vậy mà làm lung lay ý chí kiên quyết của Cẩn Mai được đâu. Nàng đã nảy ra một ý tưởng khác rồi
"Không sao!!"
Nói xong Cẩn Mai còn lộ ra nụ cười ma mị hướng nhìn Tuệ Lâm. Tuệ Lâm nhận ánh mắt ấy liền cảm thấy có gì đó bất an đối với mình
Cái biểu hiện này đừng có nói là...
"Hay là cậu giúp mình một tay được không? Mình biết cậu là một người rộng lượng, xinh đẹp, giàu có..."
"Thôi thôi đủ rồi"- Tuệ Lâm đưa bàn tay ra phía trước để chặn lời nói của Cẩn Mai: "Mình đồng ý thôi là được chứ gì, không cần cậu tân bốc mình lên đâu. Chiêu này xưa rồi diễm ơi!"
Cẩn Mai quá hiểu Tuệ Lâm rồi, không cần nói vậy nàng cũng biết thế nào cậu ấy cũng sẽ giúp đỡ. Lần nào mà Tuệ Lâm không ra tay khi nàng gặp khó khăn
"Vậy đi, khi nào anh ta đến khách sạn thì mình và cậu cũng đến đó luôn. Cậu sẽ đóng giả là người yêu của mình, chỉ có như vậy mới trót lọt qua cửa"
"Không được!"- Tuệ Lâm lập tức từ chối ngay, cô nhớ ra gì đó rồi tiếp tục: "Ngày mai mình phải đi công tác bên thành phố A rồi, gần cả tuần mới trở lại đây"
"Gì chứ, xui xẻo quá! Cậu không dời ngày được sao? Ngoài cậu ra thì mình không còn ai hết á"
Nếu không bận công việc riêng thì Tuệ Lâm không từ chối giúp nàng một tay rồi. Nhưng lần này không thể, Tuệ Lâm xoa cằm nhọn suy nghĩ, sau đó liền có ngay một ý tưởng
"Hay là cậu nhờ người quen khác ngoài mình ra thử xem, ráng nhớ lại coi còn có ai không? Chứ cậu không có người đi chung thì chắc chắn không thể vào khách sạn đó đâu"
Nét mặt của Cẩn Mai trầm ngâm, mang một chút buồn bã: "Mình biết rồi, mình sẽ tìm người khác vậy"
Lại thêm một ngày nữa Cẩn Mai không thu thập được bất kỳ thông tin gì về Dương Minh Châu. Lí do chính là anh ta hay đến khách sạn đó