Có tận bốn người nên mỗi người chia nhau làm một công đoạn để tiết kiệm thời gian. Chân Ni cắt hành lá và mấy cái lặt vặt, bà Lý, Thi Hàm và Cẩn Mai thì ngồi dưới nền nhà làm bột bánh
Nàng không biết cắt sợi nên đành ngồi vo tròn mấy cục bột để cô cán ra thành miếng. Căn nhà nhộn nhịp, bà Lý vui vẻ kể chuyện còn ba người kia hưởng ứng theo
Tuy là không thích có sự hiện diện của Chân Ni nhưng Cẩn Mai cũng không mấy khó chịu, chắc chưa có kiếm chuyện
Trong lúc làm, Cẩn Mai có lén lút nhìn Thi Hàm, rồi thấy trên gương mặt ấy dính bột trắng. Nàng vươn tay tới định lau giúp thì bị cô phát hiện, cô né mặt ra kểu khó hiểu
"Chị định làm gì?"
"À...ừ mặt em dính bột, chị muốn lau giùm em thôi à"
"Chị nhìn tay mình xem, đầy bột ra mà muốn giúp tôi lau mặt. Cái đó còn bôi thêm chứ không vó bớt đâu"- Thi Hàm lắc đầu cười nói
Lần đầu thấy Thi Hàm nở nụ cười tự nhiên với mình khiến con tim nàng thêm xao xuyến. Nàng biết là cô rất ít cười với mình
Một người đứng đằng xa thấy họ cười nói mà phát bực, Chân Ni trong lòng khó chịu, cắt hành còn tạo thêm tiếng động mạnh như giằng mặt
Đôi mắt híp lại nhìn chăm chăm vào Cẩn Mai, sao mà ghét cô ta vô cùng luôn á trời. Ở đâu tự nhiên đến đây vậy chứ, hôm qua không tới, cứ thích đến đúng ngay ngày có mặt cô
Cẩn Mai nhìn sang Chân Ni, thấy cô ta cũng đang nhìn mình, với cái sắc mặt ấy cũng đủ biết là cô ta đang ghen ăn tức ở với mình rồi. Nàng cười đắc thắng, còn nhếch môi một cái như kểu: ghanh tị lắm chứ gì!
Sao mà nó vui quá trời quá đất, chưa bao giờ nàng thấy hả dạ đến vậy. Cẩn Mai tiếp tục cười để làm ai kia phát điên lên, ở đây có mẹ của Thi Hàm nên nàng không thể đấu khẩu với Chân Ni được
Phải giữ hình ảnh một người con dâu ngoan hiền, thân thiện, hoà đồng
"A!"
Do lo nhìn Cẩn Mai nên Chân Ni đã không may cắt trúng ngón tay của mình. Cô giật thoát tim, hoảng hốt cầm ngón tay chảy máu lên xem
Bên này nghe tiếng kêu của Chân Ni thì cả hai người kia xoay lại nhìn. Bà Lý lo lắng khi thấy sắc mặt của cô không tốt, kể cả Thi Hàm cũng thế
"Con bị làm sao vậy?"
"Dạ...con không để ý nên lỡ cắt trúng ngón tay, bác có băng cá nhân không?"- Chân Ni hơi nhăn mặt, nước mắt hai khóe cũng muốn rơi ra
Thấy mẹ mình chuẩn bị đứng lên thì Thi Hàm ngăn lại: "Để con đi lấy cho chị ấy"
Chưa cười đã cái nư nữa thì Cẩn Mai thấy bóng dáng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây. Nàng ngẩn người nhìn Thi Hàm đi lấy hộp cứu thương rồi còn tận tình băng bó cho Chân Ni
Nhìn cái cảnh cả hai đứng gần nhau còn lo lắng cho nhau chỉ khiến nàng thêm chướng mắt. Máu ghen trong người nàng sôi sùng sục lên rồi. Lúc này Chân Ni nhếch mép cười lại, đúng là Cẩn Mai bị nghiệp quật
Cười người một lát, lát sau người cười!
"Chị có sao không vậy, để ý một chút đi"- Cô vừa trách vừa băng lại vết thương cho Chân Ni
"Cái gì nó cũng có lí do của nó, ai biểu ai kia cười chế nhạo tôi làm gì"
Lời nói của Chân Ni nói ra, Thi Hàm nghe cũng đã biết chị ta đang ám chỉ đến ai. Cô thở dài trong lòng, đến bao giờ hai người này mới chịu kết thúc chiến tranh đây
Trở lại với công việc, cô vừa mới ngồi xuống là đã nhận được ánh mắt sắc bén từ Cẩn Mai. Nàng liếc xéo cô rồi tiếp đó không thèm ngó ngàng gì nữa
Cô cũng tự hiểu, biết sao bây giờ, đưa vào thế khó quá đi hà. Không biết là Cẩn Mai định ở tới khi nào mới chịu về nhà, chứ Chân Ni định cư hôm sau mới về.
Bàn ăn được dọn ra, mỗi người một tô banh canh nóng hổi thơm ngon và bổ dưỡng. Mùi hương thơm nứt mũi
"Hai đứa cứ ăn tự nhiên nha, hết thì lấy thêm!"
Thi Hàm ngồi cạnh Cẩn Mai và mang một tâm thế bất an nhè nhẹ. Cứ cảm thấy lạnh sống lưng, nổi da gà
"Bác không ngờ là hai đứa không những bằng tuổi mà còn làm cùng một ngành. Đã vậy còn xinh đẹp tài giỏi, ai mà cưới được hai đứa chắc phước ba đời"
Ai cười thì cười chứ Thi Hàm không dám, cô sợ lắm, sợ hai người con gái trước mặt lắm rồi. Ai cũng có một tâm lí bất thường, nói chung càng tránh xa càng tốt
Cẩn Mai nghe bà Lý nói vậy lấy làm thích thú, nàng che miệng cười mỉm, trong đầu lại có một suy nghĩ vô cùng hay ho
"Là con gái bác chứ ai!"
"Sẵn tiện đây cho bác hỏi là hai đứa đã có người yêu hay thích ai chưa?"- Bà Lý buông lời hỏi, ánh mắt tràn đầy háo hức nhìn Cẩn Mai rồi sang Chân Ni
Ho, sặc chính là phản ứng của Thi Hàm. Sao mẹ lại có thể hỏi một câu trớ trêu đó ngay tại đây vậy. Cô cầu trời cho hai thím kia trả lời đàng hoàng một chút, đừng lôi kéo cô vào cuộc
"Dạ có rồi ạ! Hiện tại bọn con chưa chính thức là người yêu của nhau nhưng sau này chắc chắn về chung một nhà đó bác"- Cẩn Mai bình tĩnh trả lời, ánh mắt còn lia nhẹ qua Thi Hàm
Sặc lần hai khi cô mới húp một chút nước, sao Cẩn Mai lúc nào cũng làm cô nhận bất ngờ này sang bất ngờ khác thế
Thấy con gái mình ăn uống bị sặc hai lần liền nhíu mày, khó chịu: "Ăn kểu gì mà sặc liên tục, mất vệ sinh quá đi"
Chân Ni không nói gì, cô