Tới ngày thi đấu Cúp Quidditch Thế Giới, mọi người đều rời khỏi khỏi giường rất sớm, nhóm của Harry cũng không ngoại lệ.
Snape nhìn Harry cứ liên tục ngáp dài ngáp ngắn, nhíu mày, rồi đưa cho cậu một ly sữa bò nóng ấm.
Harry nhấp một ngụm sữa bò, tinh thần tốt lên một chút, nhưng vẫn có một chút uể oải.
Đôi mắt hắc diệu thạch của Snape nhìn chằm chằm vào Harry, hắn muốn khuyên Harry hay là đừng đi xem nữa, nhưng hắn biết rõ là, Harry yêu thích Quidditch đến như vậy nhất định sẽ không đồng ý.
Vì không muốn khiến cho bạn lữ của mình cảm thấy không vui, Snape vẫn đè nén cái tâm tư nhỏ bé này của mình xuống.
Snape không nói lời nào, từng bước đi đến trước mặt Harry, rồi bế người yêu của mình lên, gắt gao ôm chặt cậu trong lòng ngực của hắn.
Đột nhiên bị bế kiểu công chúa làm Harry có chút kinh ngạc, hai má lập tức đỏ ửng.
"Severus.....!Anh làm gì vậy....." Giọng nói nhỏ nhẹ, êm dịu.
Snape lộ ra biểu tình sủng nịnh, "Em cứ ngủ đi, ta sẽ ôm em đến chỗ thi đấu."
Hai lỗ tai của Harry đỏ lên, cậu cảm thấy rất ngại ngùng, nhưng là cậu thật sự rất buồn ngủ a.
Rối rắm suy nghĩ trong chốc lát, Harry rốt cuộc cũng đã tựa vào lòng ngực của Snape mà ngủ.
Sirius bĩu môi khi thấy Snape ôm Harry, sắc mặt có chút tức giận, nhưng hắn cũng không có nói lời nào.
Hừ, vì Harry đang ngủ say, nên lần này hắn tạm tha cho tên Snape đáng chết đó.
Lupin dùng đầu gối cũng có thể biết trong đầu Sirius đang suy nghĩ điều gì, hắn xoa mái tóc mềm mại của Sirius, rồi nắm tay Sirius.
Ai, bạn lữ nhà hắn vẫn là không có đầu óc gì hết, nhiều lần bị Snape chọc tức như vậy, thế nhưng vẫn cứ muốn đi kiếm chuyện với Snape.
Ngốc a.....!Không...!Dễ thương mới đúng.....!
Regulus yên tĩnh mà đi theo sau bọn họ, giống như hình bóng cứ lặng lẽ mà theo sau.
Nhưng Regulus cũng âm thầm nhìn mọi thứ xung quanh, giống một đứa trẻ đang tò mò tìm hiểu thế giới.
Nơi thi đấu cách chỗ bọn họ dựng lều không xa, đi hơn mười phút là tới rồi.
Nơi thi đấu là một cái tòa kiến trúc rất cao, có lẽ còn cao hơn tòa nhà Gringotts.
Tòa kiến trúc khổng lồ như vậy mà không bị Muggle phát hiện, đương nhiên là bởi vì nó đã được che dấu bởi phép thuật.
Nhìn từ bên ngoài, đây chỉ là tòa kiến trúc có hình dạng giống như một quả trứng.
Không phải khán đài làm bằng gỗ giống như Hogwarts, toàn bộ kiến trúc này được làm bằng kim loại.
Kim loại được ánh sáng chiếu vào, giống như chuyển động của phép thuật vậy.
Đi vào tòa kiến trúc, ngẩng đầu nhìn lên cũng không thấy được điểm cao nhất, cái này càng thể hiện sự cao lớn của kiến trúc này.
Trung tâm của tòa kiến trúc này chính là sân thi đấu Quidditch, sân thi đấu được làm rất chuyên nghiệp, cho nên những người yêu thích Quidditch càng trở nên phấn khích hơn.
Mà bên ngoài sân thi đấu được bao quanh bởi khán đài, vé vào cửa khác nhau, nên khán đầi cũng chia thành các cấp bậc khác nhau.
Vé của nhóm người Harry là do gia tộc Malfoy mua, nên họ sẽ lên tầng cao nhất, tầng dành riêng cho khách quý.
Vài người ra khỏi thang máy đi tìm chỗ ngồi của riêng mình, Snape mới nhẹ nhàng đánh thức Harry đang ngủ trong lòng ngực của hắn.
Harry chớp mắt vài cái, rồi mới chậm rãi mở mắt ra, trong hốc mắt có chút ươn ướt, đôi mắt lộ ra sự mê mang.
"Tới nơi rồi." Snape nhẹ nhàng lên tiếng.
Harry lập tức tươi tỉnh lên, chui ra khỏi lòng ngực Snape, từ từ đánh giá xung quanh.
Tuy rằng kiếp trước cậu cũng đi cùng gia đình Weasley đi xem Cúp Quidditch Thế Giới, nhưng cậu cũng không