"Phanh" một tiếng thật lớn, cánh cửa lớn của Đại Sảnh Đường bị đá văng một cách thô bạo, làm gián đoạn cuộc trò chuyện của các con tiểu động vật, hơn nữa thành công thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Ở trong ánh mắt nóng bỏng của tất cả mọi người, một người đàn ông có cái chân thọt và với một cây gậy chống chậm chạp bước vào.
Ông ta trông rất xấu xí và dữ dằn, với những vết sẹo lớn nhỏ khác nhau che kín cả khuôn mặt, và còn có một con mắt giả luôn nhìn quanh bốn phía.
Ông ta chầm chậm bước về phía trước, chân cẳng có một chút bất tiện, nên mất một lúc lâu ông ta mới đi đến chỗ để Chiếc Cốc Lửa.
Dumbledore chào mừng vị giáo sư mới tới, và cười tủm tỉm nói, "Alastor, cuối cùng ông cũng tới rồi."
Moody ngồi xuống vị trí bên cạnh Dumbledore, tùy tiện mà mở chân ra, rồi lấy bình rượu từ trong túi áo ra và uống liên tục mấy ngụm, "Albus, ông cũng biết chân của ta không tốt lắm."
Dumbledore vẫn giữ nguyên nụ cười trên khuôn mặt, và không quan tâm chút nào với thái độ thô lỗ của Moody, "Chúng ta có thể bắt đầu chưa."
Moody gật đầu.
Dumbledore đứng bên cạnh Chiếc Cốc Lửa ở phía trước đại sảnh, và hắng giọng, "Khụ khụ."
Ánh mắt của bọn nhỏ chuyển từ trên người Moody sang trên người Dumbledore, một đám học sinh ngoan ngoãn chờ Dumbledore nói tiếp.
"Đầu tiên, chúng ta hãy chào đón Thần Sáng đến từ Bộ Pháp Thuật —— ngài Alastor Moody." Dumbledore nghiêng người sang một bên, vươn bàn tay chỉ về phía của Moody.
Moody hơi lắc lư đứng dậy, nhếch môi tặng cho tất cả mọi người một nụ cười thân thiện.
Những vết sẹo trên mặt của ông ta rúc vào nhau, trông giống như một con rết, con mắt ma thuật kia nhô ra như thể nó sắp rớt ra ngoài, cái miệng mở rộng lộ ra những hàm răng vàng không đồng đều và nó trông giống như một bồn máu lớn.
Những con tiểu động vật phía dưới đều bị dọa sắp tè ra quần rồi đó, có biết không hả?
Nhóm tiểu động vật: Đại ma vương Moody, ngài mau mau thu hồi pháp lực của ngài lại đi, khóc khóc (????).
Moody thu lại nụ cười và ngồi xuống ghế, nghĩ rằng nụ cười của mình đã lay động trái tim của các phù thủy nhỏ, đâu phải ông không nhìn thấy mấy cái ánh mắt cảm động nhìn thẳng vào ông?
Nếu bọn nhỏ mà biết Moody đang suy nghĩ cái gì, nhất định bọn họ sẽ nói là: Ánh mắt cảm động ở chỗ nào, cái này rõ ràng là ánh mắt sợ hãi có biết không hả, là sợ hãi đó! Đại ma vương Moody, có lẽ ông nên đổi luôn con mắt còn lại đi.
Nima ánh mắt kiểu gì không biết nữa.
Dumbledore xoay người lại, "Ngài Moody đây sẽ giúp chúng ta cùng nhau tổ chức trận đấu Tam Pháp Thuật."
Nhìn thấy nụ cười hòa ái