"Thần hộ mệnh là bùa chú cao cấp của Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám." Lupin đứng ở trên bục giảng, hắn mặc một cái áo choàng Phù thủy màu đen gọn gàng và trên ngực còn cài một cái ghim cài áo có hình con chó màu đen rất lớn.
Lupin tập trung và giảng giải về nó một cách hưng phấn, vài người ngồi phía sau Harry cũng tập trung thì thầm nói nhỏ.
"Này, Harry." Ron, người đang ngồi phía sau Harry và vỗ nhẹ vào bả vai Harry.
Harry không có xoay người lại nhưng lại dựa người về phía sau.
Ron chuyển ghế về phía trước để không ai phát hiện là bọn họ đang nói chuyện riêng.
Ít nhất là bọn họ nghĩ như vậy.
"Cậu có nhìn thấy chiếc ghim cài áo trước ngực giáo sư Lupin không?" Ron nhỏ giọng hỏi Harry.
"Đương nhiên rồi."
"Hình như rất giống bộ dáng animagus của Sirius." Ron hơi kinh ngạc.
"Chuyện này có cái gì mà kinh ngạc." Draco người đang ngồi bên cạnh Ron cũng gia nhập đội ngũ nói chuyện riêng.
"Chắc chắn là do ông cậu ngu ngốc kia của mình làm giáo sư Lupin cài."
"Tại sao?" Ron nghiêng đầu, "Trông khó coi......"
Hermione người đang ngồi bên cạnh Harry cũng hơi quay đầu lại một chút, rồi nói tiếp, "Cái này mà còn cần phải hỏi? Đương nhiên là do Sirius cảm thấy được nguy cơ."
"Nguy cơ?" Cái này thì tốt rồi, ngay cả Neville cũng không có tâm trạng để nghe giảng, cả trái tim đều đều bị sự tò mò chiếm cứ.
"Kể từ khi Lupin thoát khỏi bộ dáng luộm thuộm, đặc biệt là khi thầy ấy được các học sinh hoan nghênh, nghe nói còn có người viết thư tình cho thầy ấy nữa." Harry nở nụ cười khi nghĩ đến bộ dáng ghen tuông của cha đỡ đầu nhà mình.
"Ha ha.
Vậy thì chắc chắn bình dấm của Sirius cũng đã đổ rồi." Ron có chút hưng phấn nên nói chuyện hơi lớn tiếng hơn một chút.
"Ron Weasley!"
Đột nhiên bị Lupin gọi tên, Ron giật mình, cậu lập tức đứng lên, lớn tiếng trả lời nói: "Có!"
"Phốc ha ha ha ——" Nhóm tiểu động vật cười to thành tiếng trước hành động của Ron.
Bởi vì bị cười nhạo nên lỗ tai của Ron đỏ lên, Draco lập tức trừng mắt liếc nhìn đám tiểu động vật không an phận đang ngồi ở phía sau, mấp máy môi nói thành khẩu hình: Nếu còn dám cười nữa thì các ngươi nhất định sẽ chết.
Có Draco uy hiếp, nhóm tiểu động vật không dám làm càn nữa.
Tuy rằng Draco thường ngày trông không khác học sinh bình thường như họ, nhưng thân phận của hắn là người thừa kế gia