"George, Fred, hai người các ngươi lại làm cái gì!" Phu nhân Weasley tức giận mà la to vào hai người.
"Nga, xin lỗi." George nói.
"Vạc đang nấu bị nổ mạnh." Fred nói.
"Rất xin lỗi, mẹ.
Không có lần sau." Hai người cùng nhau nói.
Harry lại lần nữa vì hai người ăn ý ở trong lòng vỗ tay.
Thật sự, George cùng Fred, hai người kia vốn là nên ở cùng nhau.
Thiếu ai cũng không được.
Phu nhân Weasley hướng Harry xin lỗi mà cười cười, "Xin lỗi, Harry.
Con cùng bọn nhỏ cùng nhau chơi đi, ta đi nấu cơm."
"Nga, Harry!" Hai anh em sinh đôi đồng thời ôm Harry.
Harry vui vẻ mà ôm hai người, nhiệt tình mà chào hỏi, "George, Fred."
"Nga, Harry, ta mới là Fred." Tóc đỏ bên trái lên tiếng trước.
Harry lắc lắc đầu, "George, đừng có đùa.
Bên phải kia mới là Fred."
Hai anh em sinh đôi có chút giật mình, "Nga, Harry.
Em là như thế nào phân rõ, mẹ tụi anh có khi đều không phân rõ được nữa."
Harry chỉ là cười cười, cái gì cũng không nói.
Cậu vĩnh viễn sẽ không quên, hai anh em sinh đôi dũng cảm chiến đấu với Tử Thần Thực Tử.
Càng sẽ không quên, Fred đã hy sinh.
Thời điểm dùng cơm bữa tối, ông Weasley từ Bộ Phép Thuật về tới Hang Sóc.
Ông Weasley là làm ở văn phòng sử dụng đồ dùng Muggle phi pháp của Bộ Phép Thuật.
Đối với Muggle sự tò mò rất lớn.
Ở lúc ăn cơm, không ngừng hỏi Harry những chuyện về Muggle.
"Harry.
Ta thật sự đặc biệt tò mò, Cái hộp bốn bánh kia của Muggle là như thế nào mà chạy đi được vậy." Ông Weasley vừa hỏi vừa sờ cái đầu tóc thưa thớt của mình.
"Ông Weasley, cái kia Muggle gọi là ô tô."
Ông Weasley bừng tỉnh lại, "Nga, đúng đúng.
Chính là ô tô.
Ta còn có được một chiếc, đã cải tạo lại một chút."
Harry đối ô tô dùng phép thuật cải tạo qua kia, ký ức vẫn còn mới mẻ.
Nga, Merlin, cậu thiếu chút nữa đã bị ngã chết rồi.
Harry không có thấy Percy, tám phần là đi thực tập ở Bộ Phép Thuật rồi.
Bữa tối ở trong bầu không khí vui vẻ mà nhanh chóng qua đi.
Phòng của Ron ở trên tầng cao nhất, cầu thang đi lên tầng năm càng lúc càng hẹp, vừa lúc phòng Ron bên dưới gác mái nơi mấy con quỷ nhà đang làm loạn.
Trên tường phòng Ron cùng với nóc nhà nghiêng nghiêng đều dán đầy những poster màu đỏ cam của đội Quidditch mà Ron yêu thích.
Khăn trải giường của cậu có chút cũ, mặt trên in hình đội bóng Quidditch: Những chữ cái có màu đen cùng với một quả bóng Snitch vàng đang bay.
Trong phòng còn có một bể cá đang bơi bơi, một bộ bài phù thủy tự động, còn có một ít đồ vật khác người khác.
Trên cửa phòng có gắn một tấm bảng để chữ "phòng Ron".
Ron dẫn Harry đi vào phòng, ngượng ngùng mà gãi gãi đầu, "Ách.
Harry, phòng của mình quả thực rất nhỏ."
Harry cười cười, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Ron, "Ron, phòng của ngươi thật là quá tuyệt vời."
Ron bị khen có chút ngượng ngùng, "Là, phải không?"
"Đương nhiên, anh em."
Ron cùng Harry chơi mấy ván cờ phù thủy, mỗi lần đều là Harry thua.
Ron tại phương diện chơi cờ này, thật sự rất có thiên phú.
"Nga, Ron, cậu thật là quá lợi hại."
Ron đỏ mặt lên, "Mình cũng chỉ có phương diện này có chút tài giỏi."
Harry đưa tay đặt lên bả vai Ron, rất nghiêm túc mà nhìn Ron nói, "Ron, cậu là Gryffindor dũng cảm.
Cậu cần phải tự tin lên, kỳ thật cậu là một phù thủy tài giỏi."
Ron nghe Harry nói, sống lưng thẳng tắp, "Là, phải không.
Harry cậu cho rằng như thế thật sao?"
"Không chỉ có mình cho rằng như thế, Draco cũng nghĩ như vậy." Tha thứ Harry có nói dối một chút, vì chuyện kế tiếp muốn nói, cần thiết phải nói dối một chút.
"Malfoy?" Quả nhiên, Ron nghe thấy tên Draco, lỗ tai so với tóc còn muốn đỏ hơn.
"Draco là thực là một phù thủy nhỏ đáng yêu."
Ron không khỏi gật gật đầu.
Harry tiếp theo nói, "Người thích Draco chắc hẳn rất nhiều đi."
Nghe thấy những lời này, Ron chán nản cúi đầu.
"Là...!Là nha....."
"Ron." Harry nâng đầu Ron