Harry cùng Snape cùng nhau trải qua mấy ngày hạnh phúc trong thế hai người, nhưng là kỳ nghỉ Giáng Sinh rất nhanh cũng sắp kết thúc.
"Po......!Harry." Snape đối với chuyện gọi tên Harry cũng không thích ứng lắm, việc này từ từ.
"Ân?" Harry trong miệng ngậm một cây kẹo que, miệng nói không rõ mà trả lời.
Snape cau mày, một tay đem kẹo que từ trong miệng Harry lấy ra, "Ngươi muốn biến bản thân thành Dumbledore sao, lúc tuổi già đều phải dựa vào Độc Dược sâu răng sao?"
Harry không vui mà chu cái miệng nhỏ, "Severus, em không giống hiệu trưởng Dumbledore, ăn đồ ngọt nhiều như vậy đâu."
Snape làm lơ bộ dạng đáng thương của Harry, dưới ánh mắt tội nghiệp của Harry, đem kẹo que ném vào thùng rác.
Harry bất đắc dĩ mà bĩu môi, thở phì phì mà liếc mắt trừng Snape một cái.
"Được rồi, nói chuyện chính thôi." Snape xoa xoa tóc Harry, trấn an cậu bé.
Harry hưởng thụ mà cọ cọ trong lòng bàn tay của Snape, ngay sau đó liền ngây ngẩn cả người.
Hắn như thế nào lại giống như đang đang vuốt ve một con thú nhỏ......!
"Chúng ta nên trở về nước Anh."
"A, là vậy." Harry bình tĩnh mà trả lời.
"Như thế nào, xem bộ dạng bình tĩnh của ngươi như thế.
Ngươi có cách trở về?"
Harry gật gật đầu, từ trong túi móc ra một mặt gương, dùng đũa phép chỉ vào mặt gương, "Gọi Draco."
Chỉ chốc lát khuôn mặt của Draco xuất hiện trên mặt gương.
Draco thấy Harry, đặc biệt vui mừng mà nói, "Harry, cậu rốt cuộc cũng liên lạc với mình.
Cậu không sao chứ."
Harry lắc lắc đầu, "Mình ở cùng với Severus, không có chuyện gì hết."
Draco lúc này mới chú ý tới Snape đang ở bên cạnh Harry, vội vàng chào hỏi hắn.
Snape gật gật đầu qua đáp ứng lời chào hỏi của Draco, "Các ngươi hiện tại đang ở đâu?"
Một quý tộc bạch kim khác xuất hiện trong mặt gương, "A, Severus.
Lâu như vậy không gặp, tôi thật sự lo cho cậu muốn chết."
Harry hung hăng mà liếc mắt trừng Lucius một cái, "Lucius, nói việc chính.
Mọi người đang ở đâu?"
Lucius đương nhiên biết, Harry là bởi vì hắn nói những lời thân mật với Severus nên mới trừng hắn như thế.
Lucius nhìn nhìn Snape, lại nhìn nhìn Harry, lộ ra một nụ cười tươi, "A, chúng ta trung tâm mạng floo Trung Quốc."
Snape nhướng mày, "Ở đâu?"
"Trung tâm mạng floo Trung Quốc a."
"Ngu ngốc! Ta là hỏi ngươi trung tâm mạng floo Trung Quốc ở đâu, Lucius, trong đầu ngươi ngoài Độc Dược dưỡng nhan còn có thể chứa cái khác không!" Snape là thẹn quá thành giận đi.
Lucius rụt rụt cổ, "Ở thành phố H."
"Chúng ta hiện tại cũng đang ở thành phố H, ngày mai các ngươi tới khách sạn XX tìm chúng ta." Không thể không nghi ngờ khẩu khí của Snape, làm Lucius cũng chưa hỏi vì sao bọn họ phải đi tìm hai người đó, mà không phải là hai người bọn họ đi tìm hắn.
Sau khi Lucius và Draco biến mất trong gương, Harry quay đầu hỏi Snape, "Để bọn họ tới tìm chúng ta sao?"
Mà Snape chỉ nói một chữ, "Lười."
Harry phụt một tiếng, bật cười.
Snape hung hăng liếc mắt trừng Harry một cái, "Harry, ta còn chưa hỏi ngươi.
Ngươi đã có thể có đồ vật phép thuật liên lạc với bọn họ, vì cái gì không sớm lấy ra."
Mà Harry cũng chỉ trả lời có hai chữ, "Quên mất." Mấy ngày nay cùng Snape vui vẻ ở trong thế giới của hai người, ai còn nghĩ sẽ liên lạc với mấy cái bóng đèn kia chứ.
———————————————
Ngày hôm sau Harry cùng Snape dùng xong bữa trưa, hai người dựa vào nhau cùng ngồi trên sô pha đọc sách.
Một đám người đột nhiên phá cửa mà vào, Sirius lớn giọng la lên đầu tiên, "Harry, con làm cho ta lo lắng muốn chết."
Harry dựa vào trên người Snape tiếp tục đọc sách, bình tĩnh mà trở lời "Dạ."
Sirius không bình tĩnh, đám người sau lưng hắn cũng không bình tĩnh.
Bọn họ đang thấy cái gì, Harry đang dựa vào trên người Snape?
Ron xoa xoa hai mắt, "Draco, mình có phải