"Albus, cậu hiện tại tới tìm ta, nhất định là có chuyện gì đi." Con ngươi Grindelwald không chuyển mà cứ nhìn Dumbledore, Harry nếu không nhìn ra gian tình đang diễn ra giữa hai người kia, thì EQ của cậu thật xứng tầm để đút cho quỷ khổng lồ ăn.
Khuôn mặt Dumbledore lập tức trở nên nghiêm túc, "Gellert, Voldemort muốn sống lại."
"Cho nên?" Grindelwald nhướng mày, Dumbledore thừa biết hắn đang cố tình không hiểu, hắn tuyệt đối là cố ý, hắn khẳng định biết ông muốn nói gì, lại làm bộ như không biết.
"Ta muốn cậu giúp ta." Dumbledore nghiến răng nghiến lợi nói.
"A? Albus, nghe ngữ khí của cậu, không giống như là muốn ta giúp đỡ, mà là muốn đem ăn ta luôn." Khi thời điểm Grindelwald nói từ "ăn", cố ý nhấn mạnh ngữ khí, trên mặt mang theo biểu tình ái muội, làm mặt Dumbledore bất giác đỏ lên.
Dumbledore thở dài, tận lực dùng ngữ khí ôn hòa mà nói, "Gellert, ta thật sự muốn cậu giúp đỡ."
Nhưng ở lỗ tai Grindelwald nghe ra được, Dumbledore chính là đang làm nũng với hắn.
Nếu Dumbledore biết trong đầu hắn đang nghĩ cái gì, nhất định Dumbledore sẽ nói hắn đã suy nghĩ quá nhiều.
"Albus, cậu nói, cậu nhờ ta giúp đỡ." Có lẽ chính Grindelwald cũng chưa nhận ra rằng, ngữ khí của hắn có bao nhiêu ôn nhu trong đó.
Harry nghe ngữ khí ôn hòa đó, căn bản cậu không thể đem người này cùng với Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất liên hệ lại với nhau được.
Dumbledore gật gật đầu, hắn xác thật yêu cầu Grindelwald trợ giúp, một mình hắn đã chống đỡ mọi chuyện quá lâu rồi.
Bất kể bề ngoài hắn trẻ trung như thế nào, trên thực tế hắn cũng chỉ là một ông lão hơn một trăm tuổi mà thôi.
Dumbledore thật sự rất mệt, trên lưng hắn đã đeo rất nhiều gánh nặng, hắn thật sự cần một người có thể giúp hắn gánh vác giúp hắn.
Grindelwald nhìn Dumbledore gật đầu khẳng định, biểu tình vui vẻ trên mặt làm như thế nào cũng không thể che dấu được.
"Chúng ta đi thôi." Grindelwald nắm lấy tay Dumbledore, không biết đã độn thổ đi đâu mất rồi.
"Cho nên, hiện tại chúng ta là bị ném lại ở đây sao?" Harry nhìn Snape, có chút bất đắc dĩ.
"Mặc kệ hai lão già không biết xấu hổ kia đi." Snape nắm lấy tay Harry, độn thổ về Spinners End.
Trên tòa tháp cao không một bóng người, chỉ để lại một bức tranh.
Trên bức tranh là một chàng trai tóc đen tuấn mỹ, trên mặt tràn đầy tươi cười làm người khác say lòng.
———————————————
Sau khi Harry