Thời tiết càng thêm lạnh hơn, có lẽ là do ảnh hưởng của hình thái hóa thú của Harry, làm cậu cũng giống như một con tiểu hồ ly, vào mùa đông cũng trở nên lười lên.
Trừ bỏ thời gian đi học, Harry cơ hồ đều ở trong hầm cùng giáo sư của cậu ở bên nhau.
Mặt trời trên cao treo ở trên bầu trời, ánh nắng cho thấy bây giờ cũng là giữa trưa.
Chính là, tiểu Harry của chúng ta còn nằm ở trên giường, trong tay cầm quyển sách, dựa vào đầu giường nghiêm túc mà đọc.
Từ lần trước Snape mới phát hiện Harry thế nhưng còn ăn vạ nằm trên giường, bước nhanh lên trước, lấy đi quyển sách trong tay Harry.
Tên cuốn sách được in lớn trên bìa: Romeo và Juliet.
Trán của Snape liền nổi lên gân xanh, "Em nằm trên giường cả một buổi sáng, chỉ vì xem tiểu thuyết của Muggle?"
Harry đoạt lại cuốn sách từ trong tay Snape, không vui mà giơ lên, "Severus, cái này chính là trí tuệ của Muggle, bên trong là câu chuyện rất hấp dẫn lòng người."
Snape không cho là đúng, "Muggle trước sau đều là Muggle, nếu có thông minh đến mấy cũng không thể trở thành phù thủy."
Những lời này của Snape xác thật không có nói sai, nhưng là vẫn làm Harry có chút không vui, "Severus, anh đây là khinh thường Muggle sao?"
"Không phải." Snape trả lời làm Harry rất là ngoài ý muốn, "Ta tuy rằng chán ghét Muggle.
Nhưng là ta không thể không thừa nhận, trí tuệ của bọn họ làm chúng ta vĩnh viễn không thể hiểu thấu được."
Trên mặt Snape đột nhiên treo lên biểu tình trào phúng, "Mà Chúa Tể Hắc Ám thế nhưng vọng tưởng muốn thống trị thế giới Muggle, thật là không biết nên nói hắn thông minh, hay là vô tri."
Harry nói tiếp lời của Snape, "Hắn ta là tự đại." Voldemort rất tự đại, tự cho là mình rất cường đại, không coi ai ra gì, càng khinh thường Harry còn nhỏ tuổi.
Khinh địch, là nguyên nhân thất bại lớn nhất của Voldemort.
Snape gật gật đầu, rõ ràng là đồng ý với quan điểm của Harry.
"Di ∼" Harry đột nhiên lên tiếng, Snape theo ánh mắt của Harry, thấy được một con rắn nhỏ.
Con rắn nhỏ này toàn thân xanh biếc, nhìn qua là biết con rắn này có kịch độc, trên trán còn có một cái lông chim màu đỏ.
[ Haier! ] Harry kinh hỉ mà kêu tên xà quái, [ ngươi đã trở lại.
]
Haier đã trở lại, nói không chừng sẽ cho Harry một cái kinh hỉ gì nữa.
[ chủ nhân, ta đã trở về.
] Haier bò đến trên cánh tay Harry.
Snape ở bên cạnh phát