*Tức phụ: Chỉ người phụ nữ đã kết hôn hoặc gọi con dâu.
Tần Chấn sau khi nhận được tin tức của Diệp gia, thở dài lắc lắc đầu vài cái. Cuối cùng vẫn là kêu người chuẩn bị xe tới Ngô gia bàn bạc một chút.
Xe đi thẳng tới khu hoa điền rộng lớn nằm ở ngoại ô thành phố.
Tần lão gia tử vừa bước xuống, bên tai đã vang lên giọng nói sang sảng uy nghiêm:
"Tần đệ đệ sao?"
Ngô Cẩn Chung – Ngô lão ông mang theo khí chất cường thế lừng lững xuất hiện, mặc dù đã ở độ tuổi thất tuần, song cũng không khiến ông trở nên ốm yếu.
Tần Chấn chào hỏi một lượt với người nhà họ Ngô. Sau đó cười đáp: "Hôm nay mạnh dạn tới tìm Ngô huynh, bởi vì lũ trẻ thực khiến chúng ta ăn không ngon ngủ không yên."
"Đúng vậy. Cha của Ngô Cẩn Ngôn vừa mới tới cục cảnh sát, Diệp gia đám người đó thực sự muốn để chất nữ của ta ngồi tù a." Ngô lão ông làm động tác mời, sau đó hai người cùng nhau tiến vào phòng khách.
Nhà họ Ngô có truyền thống lâu đời làm quân nhân. Nhưng đến lượt Ngô Cẩn Phi – cha của Ngô Cẩn Ngôn thì ngoại lệ.
Ngô Cẩn Phi năm đó dứt khoát làm trái với mong muốn của cha, mang theo ước mơ được du ngoạn trên bầu trời mà đăng kí vào ngành hàng không.
Hiện tại đang làm việc ở Cục hàng không trong nước.
Chậm rãi châm trà, Ngô lão gia tử mở miệng: "Nếu đệ không tới tìm, ta cũng muốn đến Tần gia một chuyến. Lần trước để Ngô Cẩn Ngôn hài tử đó tới từ hôn, ngẫm lại cảm thấy có chút quá đáng."
Tần Chấn gật gật đầu: "Ngô huynh quá lời, tiểu Lam nhà ta vài lần gặp nạn, may mắn được Cẩn Ngôn chiếu cố. Thật không nghĩ lũ trẻ cuối cùng cũng đến được với nhau, hahaha..." (Gia có Tần lão ông đam mê chơi gei =)))) )
Ngô Cẩn Chung cười không đáp. Nói qua nói lại một hồi, rốt cuộc cũng nói đến vấn đề chính.
Kể từ khi biết Ngô Cẩn Ngôn giết Diệp Tư Dụ, mặc dù không ủng hộ, song dù sao đó cũng là cháu gái mình. Bởi vậy Ngô lão gia tử đã dựa vào quan hệ để điều tra, thu thập được một số chứng cứ có lợi cho cháu gái.
Trong khi đó, Tần gia có Tần Lam và Tần Chấn – hai người trước sau đồng lòng liên thủ với Bạch Tử Hạo, tìm cách thổi bùng lên các lùm xùm nhà họ Diệp dạo gần đây.
"Tin rằng sau khi Cẩn Ngôn được minh oan, cũng là lúc Diệp gia sụp đổ." Tần Chấn thở dài khẳng định. "Nhưng tiểu Lam làm việc này xác thực cũng rất mạo hiểm. Con bé dám đem lô đất quan trọng giao vào tay Bạch Tử Hạo, kết quả nếu như người nhà họ Bạch dùng nó để cắn ngược lại, thiệt hại... chắc chắn sẽ không phải con số nhỏ."
"Tần đệ, có việc này ta nghĩ nên nói với đệ." Ngô Cẩn Chung nhấp một ngụm trà. "Chất nữ của đệ đã đi trước đệ một bước. Ngày hôm qua, con bé đã tới tìm ta."
Tần lão ông giật mình.
"Tiểu Lam đã đem kế hoạch phổ biến qua cho ta rồi. Ta cảm thấy người già chúng ta có thể ở bên ngoài hỗ trợ, còn lại để chúng tự giải quyết. Tần đệ, tiểu Lam là một đứa trẻ thông minh, ta tin mọi chuyện nhất định sẽ nằm trong sự kiểm soát."
"Tần Chấn, tiểu tôn nữ của đệ... đúng là đời sau càng lúc càng cao tay."
Ngô lão gia tử ngày hôm qua sau khi chân chính gặp Tần Lam, mới cảm thấy tin đồn về nàng quả không sai chút nào.
Tần Lam mặc dù tuổi đời còn rất trẻ, thế nhưng có thể ở thành phố A hô mưa gọi gió như vậy. Bản lĩnh xác thực không nhỏ.
Bấy giờ Ngô lão ông mới hiểu vì sao đứa cháu gái tính tình quái gở lạnh lùng của mình bị thu phục. Nguyên lai là do cháu dâu a...
Ngô lão gia tử ban đầu vì nể mặt Tần Chấn, cho nên mới đồng ý lập hôn ước. Nhưng thực ra trong thâm tâm vẫn không hoàn toàn ủng hộ việc hai nữ nhân có thể chung một chỗ với nhau.
Kết quả đến bây giờ, ông chính thức gia nhập hội ủng hộ gán ghép tình yêu của Ngô Cẩn Ngôn. ( =))))) )
***
Mà lúc này ở Cục cảnh sát...
Ngô Cẩn Ngôn đã bị triệu tập gần một ngày. Đàm Trác ngoài lấy khẩu cung của cô thì đem cô ngây ngốc nhốt ở một chỗ.
Ngoài Ngô Cẩn Ngôn, những người liên quan đến chuyện lớn của Diệp Tư Dụ cũng bị bắt giữ. Bao gồm cả thảo cổ bà Đặng Sa.
Thời điểm Vương Viện Khả gặp Ngô Cẩn Phi, chỉ còn cách cúi đầu nhận lỗi: "Anh rể... xin lỗi. Là em quản không tốt Cẩn Ngôn."
Ngô Cẩn Phi vỗ vỗ vai nàng: "Đừng suy nghĩ nhiều, Cẩn Ngôn chỉ là tự vệ, sẽ không có chuyện gì đâu."
Sau khi Tần Lam và Bạch Tử Hạo liên hợp tung hàng loạt các vết nhơ của nhà họ Diệp. Diệp Tư Đồ cũng quyết định thu liễm, hiện tại không biết đang ở địa phương nào mệt mỏi ứng phó với truyền thông rồi...
Ngược lại đáng thương nhất vẫn là Đặng Sa – chỉ vì nhất thời sai lầm mà hiện tại gần như phải gánh toàn bộ trách nhiệm.
Trong phòng lấy lời khai, Đàm Trác hai tay đan vào nhau, đặt ở trước mặt.
Cô hỏi Đặng Sa: "Cô có hối hận không?"
Đặng Sa không đáp.
"Tôi biết..."
"Ngài cảnh sát, làm ơn đừng thêm hai từ 'tôi biết' vào trong câu nói của cô. Tôi dám