Sau lưng hắn còn có mấy chục tên vệ sĩ mặc vest và đeo kính râm cùng màu đen.
Sự xuất hiện của bọn họ khiến cho căn nhà của Tô Nhã Linh trở nên vô cùng chật chội.
Bầu không khí cũng hết sức ngột ngạt.
Mấy người Tô Đan Đan thấy vậy thì hai mắt sáng lấp lánh, cực kỳ mong chờ.
Nhìn trận thế này là biết Đàm Minh Đạt sẽ không chịu để yên.
Tần Nhược Hà bực bội trừng mắt nhìn Trần Bảo Kỳ: “Không phải cậu nói cậu ta không dám tới gây sự sao? Kết quả thế nào hả?”
“Có lần nào cậu bốc phét mà thành sự thật chưa?”
Nói tới đây, Tần Nhược Hà lại nhìn Tô Nhã Linh với vẻ hậm hực: “Nhã Linh, mẹ thật sự không hiểu con bị đần độn hay quá ngây thơ nữa!”
“Bị tên khốn này lừa một lần thì cũng đã đành, nhưng con tự nghĩ mà xem, khoảng thời gian này bị cậu ta lừa bao nhiêu lần rồi!”
“Bây giờ thì hay rồi, nói gì cũng đã muộn!”
Tô Nhã Linh cũng không ngờ Đàm Minh Đạt lại tới nhà mình, cô đưa mắt nhìn Trần Bảo Kỳ với vẻ không biết phải làm sao.
Trần Bảo Kỳ khẽ cười an ủi: “Tin anh, hắn không dám gây sự đâu”.
Nghe thấy vậy, Tô Đan Đan và Trần Sơn không nhịn được mà phá lên cười.
Bọn họ không ngờ đã đến lúc