Tác giả: Thu Nguyệt Dao
"Tại sao ta phải tham dự triều hội!"
Sáng sớm đã bị Lý Tịnh kéo đi thượng triều, Na Tra tức tối phồng mang trợn mắt.
Lâm triều đối với người khác phải nói là vô cùng quan trọng, không được phép đến trễ, càng đừng nói đến chuyện vắng mặt.
Nhưng Na Tra trước giờ chưa từng xem bản thân là thần tử của Thiên Đình.
Mấy chuyện nhàm chán này, hắn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, đạp lên Phong Hỏa Luân bay nhanh đi thật xa.
Thế nhưng hôm nay Lý Tịnh không biết bị chạm mất dây thần kinh nào, giơ Lung Linh Bảo Tháp, bằng mọi giá bắt Na Tra phải đi thượng triều, cho dù là nhốt trong tháp mang đi.
"Ngươi được Thiên Đình phong là Tam Đàn Hải Hội Đại Thần, nương nương tự mình hạ chỉ chúng tiên phải tham dự triều hội, ngươi nghĩ mình là ai? Không đội ơn thì thôi đi, còn dám kháng chỉ?" Lý Tịnh xanh mặt.
"Đội ơn? Chức quan hèn này ai cần? Cùng lắm thì để bọn họ tước chức của ta, ta quay về Côn Luân, còn không sung sướng hơn ở đây sao?" Na Tra bĩu môi.
"Côn Luân, Côn Luân! Ngươi chỉ biết mỗi Côn Luân! Ở đây có gì không tốt? Quan to hậu lộc, ngươi thật không có chí lớn, giống hệt như tên Nhị ca kết nghĩa của ngươi!" Lý Tịnh chỉ thẳng mặt Na Tra, căm hận thốt ra.
"Không cho nói Nhị ca ta! Huynh ấy là tự do! Là tiêu sái! Ông nhìn ông đi! Chẳng lẽ không giống nô tài của người khác sao? Cúi đầu khom lưng, a dua nịnh hót, thật không biết có gì để kiêu ngạo." Trong mắt Na Tra tràn đầy vẻ ghét bỏ.
"Đứa con bất hiếu này! Cũng được, hôm nay vi phụ không rảnh đi so đo với ngươi.
Tân nhiệm Tư Pháp Thiên Thần sẽ tiếp nhận xá phong của bệ hạ nương nương, nếu không phải thế thì ta cũng không thèm quản ngươi có tới hay không."
"Thì ra là tìm hài nhi tới giữ thể diện?" Na Tra đắc ý hừ vài tiếng, "Người ta đều tìm trường bối chống lưng, không ngờ đến lượt phụ vương ngài lại trái ngược thế.
Cũng được, lần này ta đi, về sau ông bớt xen vào chuyện của ta, hơn nữa ta muốn dọn ra ngoài ở."
"Dọn đi? Người khác sẽ nói thế nào? Mấy lời linh tinh phụ tử bất hòa, ngươi cũng muốn nghe sao!"
"Thì sao chứ? Không phải sự thật à? Miệng mọc ở trên mặt người ta, lỗ tai không phải ở trên người ông sao? Không thích nghe, vậy che tai lại là được rồi?" Na Tra nhún vai, "Ông rốt cuộc có đồng ý không? Không đồng ý thì ta đi đây, mất mặt cũng là ông thôi."
"Được!" Lý Tịnh nghiến răng nghiến lợi.
Trong lòng Na Tra nở hoa, hắn thầm cảm tạ vị Tư Pháp Thiên Thần chưa từng gặp mặt này.
Không những giúp hắn thoát khỏi Lý lão nhân chuyên dùng thân phận ép hắn, còn khiến cho giấc mộng quyền cao quân chính mà Lý Tịnh ngày đêm nhớ mong tan thành bọt nước, tâm tình của hắn phải nói là không thể nào thoải mái hơn.
Nếu người này không quá tệ, nói không chừng còn có thể kết làm bằng hữu.
Lúc này đây Na Tra vẫn còn có ý nghĩa đắc ý như thế.
Lăng Tiêu Bảo Điện kim bích huy hoàng, Ngọc Đế Vương Mẫu ngồi phía trên cao, dưới bậc là chúng tiên Thiên Đình, dựa theo chức vụ phân công quản lý mà đứng theo hàng ngũ ngay ngắn trật tự.
Na Tra và Lý Tịnh vốn đứng ở vị