Lúc này có một cô gái bước nhanh đến chỗ Minh Huy, cô gái trẻ cười nhìn anh :
- Anh Huy, em đã sắp xếp mọi việc, mong anh sẽ vừa ý
Minh Huy gật đầu quay qua nhìn Tường Vy rồi giới thiệu :
- Tường Vy, đây là Gia Mỹ giám đốc công viên này, hôm nay tôi đưa gia đình đến thăm quan
Gia Mỹ có chiều cao hơn một mét tám, màu vàng ánh kim, rất nổi bật, nhìn rất cá tính, mặc trên người một áo thun ba lỗ ngắn vừa qua chân ngực màu đen, mặc chiếc váy dài vừa đủ qua mông, để lộ vòng eo nhỏ nhắn, có đính một viên đá ở rốn, một đôi chân dài thon gọn, trắng nõn nuột nà làm biết bao chàng trai quay lại ngắm nhìn.
Gia Mỹ miệng tuy cười nói với Minh Huy nhưng mắt không ngừng quan sát Tường Vy người con gái đang đứng cạnh anh và hai bé con, nhìn thì Tường Vy thấp hơn Gia Mỹ tuy khuôn mặt cô không sắc sảo bằng, nhưng nhìn rất ngây thơ, trong sáng, hôm nay Tường Vy mặc chiếc váy tùng xòe dài đến tận mắt cá chân, tay dài phồng cách điệu ,phía cổ có thắt nơ to đùng đúng chuẩn " kính cổng, cao tường " một tấc thịt cũng không để lộ ra ngoài, Thúy Nga thầm cười cô là một người lạc hậu, quê mùa, nếu bây giờ cô mà biết chiếc váy Tường Vy đang mặc là do Minh Huy lựa chắc ả ta phải khóc cạn một dòng sông rồi.
Người ngoài mặc ra sao cũng được, còn người phụ nữ của anh là phải như vậy " kính cổng, cao tường " khi đi ra ngoài.
Gia Mỹ cười, chỉ về phía Tường Vy hỏi :
- Anh Huy, đây là ai ?
Minh Huy chưa kịp trả lời, thì Dưa Hấu chen vào, cắt ngang cuộc nói chuyện :
- Mẹ con tên là Tường Vy, cô thấy mẹ của con có đẹp không ?
- Xí anh hai hỏi ngu, mẹ của Dâu Tây là đẹp nhất, không ai đẹp bằng
- Uhm mẹ là đẹp nhất, nhưng anh muốn hỏi cô Gia Mỹ không được à ?
- Cô Gia Mỹ ơi cô mặc vậy không sợ bị đau bụng sao ? Bà nội của Dâu Tây nói mặc đồ hở rốn gió vô sẽ đau bụng đó
- Cô Gia Mỹ trời nắng, mặc váy ngắn vậy không sợ nắng chiếu vào bị ung thư da à ?
Ách hai bé con này cũng thiệt là, câu nào câu náy đều làm người khác bị đau thương ghê, khuôn mặt của Gia Mỹ tuy đang mỉm cười nhưng chắc trong lòng đang thầm tức giận.
Tường Vy nắm tay Minh Huy giơ lên nhìn vào chiếc đồng hồ đang đeo trên tay anh :
- Giờ cũng gần trưa rồi, chị Giá Mỹ ở chỗ này có khu câu cá phải không ?
- Uhm, chị cũng đang định dẫn mọi người đến đó, giờ lên xe đi
Một chiếc xe điện chở khách chạy tham quan ở khu vui chơi này cũng đã đến, bác tài xế bước xuống cuối chào, mời mọi người lên xe, một hàng ghế chỉ người được hai người.
Minh Huy vừa ngồi xuống ghế thì Gia Mỹ cũng lên theo ngồi cạnh anh, Dâu Tây bước lên ngồi vào lòng anh :
- Con muốn ngồi cạnh cha à, sao cô Mỹ lại dành chỗ của con ?
- Vậy à, cô không biết cho cô xin lỗi
Gia Mỹ gượng cười, bước xuống ngồi ở hàng ghế sau.
Minh Huy cười dỗ dành cho con gái, Dưa Hấu thì ngồi cạnh Tường Vy cả hai đang ngồi ăn kẹo mút, ngắm cảnh ở băng ghế phía sau lưng cha con Dâu Tây .
Khi đến nơi câu cá, mọi người vừa xuống xe Dâu Tây phát hiện mẹ và anh trai đang ăn kẹo mà không cho mình :
- Cha ! mẹ và anh hai kẹo không cho con ăn, con giận hai người đó
Minh Huy lắc đầu ngao ngán nhìn hai mẹ con Dưa Hấu đang nói chuyện, chọn cần câu cá, anh liền bế cô công chúa nhỏ của mình lên :
- Mẹ và anh hai ăn kẹo mút không cho cha con mình, vậy giờ hai cha con mình đi mua kẹo bông gòn ăn không cho hai người đó ăn chung
- Dạ
Dâu Tây hai mắt sáng ngời, gật đầu cái cụp đụng trúng vai anh rồi hít hà.
Một lát sau trên tay Dâu Tây cầm một cây kẹo bông gòn màu hồng, Minh Huy cầm hai cây kẹo một trắng, một hồng đi lại chỗ, cô và con trai đang câu cá.
- Kẹo bông gòn cha mua ngon lắm, lêu lêu mẹ và anh hai không được ăn, vì hai người xấu ăn kẹo mút không cho con ăn chung
Cô nhìn Dưa Hấu cuối cùng cũng hiểu vì sao nãy giờ mình bị Dâu Tây cho ăn bơ , Tường Vy nào có muốn ăn tại vì lúc cô vừa lên xe Dưa Hấu đã lột sẳn kẹo mời cô ăn, nếu cô không ăn sợ cậu bé buồn, ai ngờ giờ bị Dâu Tây giận.
Tường Vy lấy hai cánh tay của mình chéo lại, nắm lấy hai lỗ tai mình, nhìn Dâu Tây :
- Mẹ xin lỗi cục cưng, lần sau mẹ không làm vậy, để Dâu Tây của mẹ buồn nữa đâu, Dâu Tây ngoan không giận mẹ và anh hai nửa nha, mẹ vừa câu được một con cá tí mẹ kêu người ta chiên cho con ăn nha, cục cưng
Minh Huy đưa cho cô và con trai mỗi người một cây kẹo bông gòn, Dâu Tây còn giận dỗi, chu cái mỏ dài gần tám thước của mình ra :
- Tại sao cha cho mẹ và anh hai ăn kẹo ? Con còn giận họ đó
Minh Huy cười xoa đầu con gái nhỏ nhẹ, giải thích :
- Cha đâu có cho mẹ và anh hai ăn