Tin tức Vương Minh Huy muốn tuyển bảo mẫu vừa được truyền ra ngoài thì những cô gái vẫn còn đang mộng mơ làm vợ anh cũng bắt đầu đứng ngồi không yên.
Vì ai cũng muốn từ chỗ bảo mẫu của Dâu Tây và Dưa Hấu từ từ đi lên chức " mẹ kế "
Vương Minh Huy tất nhiên nhìn ra ý đồ không đứng đắn của những người đó, anh dừng hẳn công việc, dành thời gian để xem xét hồ sơ của từng ứng viên, vốn dĩ dì Hòa muốn phụ giúp nhưng Minh Huy bảo dì cứ vào viện chăm sóc cho Dâu Tây và Dưa Hấu.
Đêm đó Minh Huy ở lại bệnh viện với hai con nửa đêm thì thấy Dâu Tây giật mình tỉnh dậy miệng cứ luôn gọi : " Bà ơi, đừng đi xa mà bỏ cháu, cháu...!cháu nhớ bà lắm "
Anh chỉ có cắn răng ôm chặt lấy đứa con gái nhỏ nữa lời cũng không thốt ra được, Vương Minh Huy nghĩ lời khuyên thuê bảo mẫu của Bách Tùng thật sự hợp lý ,tìm một người phù hợp để chơi với hai bé có lẽ chúng sẽ không còn nhớ đến bà nội nhiều như vậy.
- Thưa cậu Huy tập tài liệu này là do cậu Bách Tùng gửi đến.
Chú Trung đưa cho anh một bộ hồ sơ ứng tuyển mà mình đang cầm trên tay.Vương Minh Huy nghĩ là do Bách Tùng gửi đến không cần mở ra xem, cứ để bộ hồ sơ đó sang một bên chỗ sẽ trực tiếp phỏng vấn, người được Bách Tùng tin tưởng chắc chắn không có vấn đề.
Nếu bây giờ anh mà biết Bách Tùng cũng chưa bao giờ gặp mặt Tường Vy, chỉ nghe qua lời kể của đồng nghiệp mình, liệu lúc đó Minh Huy có tức giận đánh người không ta ?
Tường Vy sống trong một căn phòng trọ nhỏ, ọp ẹp chưa đến 9 m², cô đang xem lại số quần áo ít ỏi mình có để chọn một bộ đi phỏng vấn ngày hôm nay, sau một lúc đắn đo suy nghĩ cuối cùng Tường Vy cũng chọn cho mình một chiếc váy đen chữ A và áo sơ mi trắng đấy cũng là bộ đồ mắc nhất cô từng mua.
Khi vừa ra trường để đi xin việc cô đã mua bộ quần áo này, không ngờ một năm cô vẫn chưa xin được việc làm đúng với chuyên môn của mình, hi vọng hôm nay nó có thể lại mang lại may mắn cho cô Tường Vy di chuyển bằng xe buýt nên cô luôn tranh thủ rất sớm để không muộn giờ
Không biết một lát sẽ bị hỏi những câu gì đây ?
Tường Vy vừa ngồi trên xe buýt, vừa dùng điện thoại để tra thử trên mạng công việc bảo mẫu cụ thể là như thế nào.
Sau khi xem rất nhiều các trang mạng trong lòng cô cũng thấy nhẹ nhõm hơn, mặc dù chuyên môn so với một giáo viên mầm non không giống lắm nhưng nếu là chăm sóc trẻ con thì cô tự tin làm được, địa chỉ Quỳnh Anh gửi cho cô là một căn biệt thự kiểu mẫu nằm trong khu sầm uất nhất của thành phố cô hoang mang nhìn chiếc những chiếc siêu xe sang trọng đậu trước biệt thự không biết mình có đi nhầm chỗ không.
Tường Vy đi đến chỗ bảo vệ hỏi thăm :
- Xin chào, cho tôi hỏi ở đây đang tuyển bảo mẫu phải không ?
- Đúng vậy mời cô vào trong.
Tường Vy nhìn những cô gái vừa đi ngang qua mình ai nấy đều là những váy áo đắt tiền, nước hoa ngào ngạt.
- Mọi người cũng đều đến phỏng vấn sao ?
Bảo vệ gật đầu nở nụ cười tiêu chuẩn với cô.
Tường Vy hoàn toàn nghi ngờ, hai mắt mở thật to để nhìn mọi thứ xung quanh mình, không ngừng suy nghĩ rốt cuộc ở đây đang tìm bảo mẫu hay đang tuyển người mẫu vậy chèn ? Tường Vy nhìn lại quần áo trên người mình tự tin khi nãy ở trên xe buýt cũng mất sạch.
Cô đi vào bên trong biệt thự, ứng viên sẽ được uống trà, ngồi đợi ở sảnh phòng khách đến lượt sẽ vào phỏng vấn ở bên trong những cô gái đến trước khi thấy Tường Vy điều lộ ra một biểu cảm dè biểu cô cũng không thể làm lạ, cô tự mình ngồi xuống chỗ trống.
Tường Vy thực sự muốn hỏi bọn họ có tiền nhiều như vậy còn đi tranh một công việc bảo mẫu làm này gì cho mệt ? Câu trả lời cũng rất đơn giản chính là vì người đàn ông đang ngồi bên trong đưa lưng về phía bọn họ.
- Cô có kinh nghiệm chăm sóc trẻ bao giờ chưa ?
Vương Minh Huy rồi bắt chéo chân ánh mắt giống như tia X quang không ngừng dò xét trên khắp người của người đối diện từ đầu đến chân.
Cô gái trẻ lúng túng đáp :
- Tôi .......!trẻ con tôi cũng thích lắm và rất muốn được chơi cùng chúng.
- Vậy là không có kinh nghiệm ? Không biết chăm trẻ ? Người tiếp theo.
Tường Vy lúc này mới giật mình nhận ra người phỏng vấn mình là một đàn ông, cô cứ nghĩ thường là nữ chủ nhân trong nhà sẽ tìm bảo mẫu cho con mình.
Giọng nói của người bên trong kia rất trầm ổn, nghiêm nghị xem ra không phải người dễ gần, suy nghĩ này càng được khẳng định, sau khi từng cô gái một tức giận rời đi.
Vương Minh Huy nhìn cô gái vừa ngồi xuống trước mặt mình, sắc mặt anh lập tức trở nên khó coi.
- Công việc bảo mẫu này đâu có đáng để cô hai tập đoàn Thiên Ân làm giả hồ sơ đến đây ứng tuyển ? Nếu để cho cha cô biết chúng ta sẽ rất khó ăn nói.
- Tôi thật sự đến ứng tuyển mà, ...!anh cứ hỏi đi.
- Tôi rất vinh hạnh nếu được mời cô dùng bữa vào một ngày khác, còn bây giờ phiền cô trở về để tôi còn làm việc.
Vương Minh Huy đang rất cố kiềm chế bản thân không nổi giận, tìm cách đuổi được cô gái này ra về mới quan trọng.
- Anh đã nói rồi đấy, cuộc hẹn này anh không được chối nữa đâu.
Cô gái ấy nháy mắt với Minh Huy rồi đứng dậy rời đi.
Vương Minh Huy đưa tay xoa thái dương , anh đã chọn lọc cẩn thận rồi