Minh Huy biết thừa cô ta không hề gặp hai Dâu Tây và Dưa Hấu, nếu thật sự thương con thì hơn ba năm đã liên lạc hỏi thăm hai bé thế nào rồi ! Thế nhưng chưa từng, cô gái này tuyệt tình đến nỗi làm người khác lạnh lòng.
Tại sao bây giờ cô ta quay về ? Chẳng phải vì hết tiền sao ? Anh cũng không muốn âm thầm điều tra người khác nhưng mà việc Hiền Thục quay về khiến anh thấy bất an, cuối cùng đã cho người lặng lẽ đi điều tra, kết quả Minh Huy phát hiện Hiền Thục còn đang nợ người khác hơn năm trăm triệu bị người ta đuổi theo mới vác xác trở về lại nơi này tìm anh.
Ba năm qua, Hiền Thục chưa bao giờ quan tâm tới sự tồn tại của đứa nhỏ mà cô đã vất vả sinh ra.
- Hai bé con đang sống rất tốt, Tôi hi vọng cô đừng phá hỏng cuộc sống yên bình của ba cha con tôi.
Như vậy đi, tôi giúp cô trả món nợ mà cô đang thiếu, sau đó tìm cho cô một công việc ổn định, cô thấy như thế nào ?
Tất cả những câu nói kia lọt vào tay này của hiền thục thì ra tay khác, cô ta chỉ quan tâm đến mấy chữ " đã kết hôn " của Minh Huy.
- Anh đã kết hôn với ai ? Khi nào ?
- Đây là chuyện riêng tư của tôi.
Tin hay không thì tùy cô.
- Tôi không tin, Tôi biết anh vẫn độc thân mà ! Không sao có thể như vậy chứ ?
Hiền Thục tức giận không thôi, cô ta đánh chủ ý lên vị trí Vương thiếu phu nhân, giờ đột nhiên nghe thấy Minh Huy đã kết hôn thì rất hoảng.
Minh Huy sắc mặt của anh ngày càng kém, một lần nữa khẳng định với Hiền Thục:
- Tôi sẽ trả nợ cho cô, chỉ cần sau này cô đừng đến quấy rối cuộc sống của tôi nữa và cô hãy nhớ kỹ đây là lần cuối cùng.
Hiền Thục phán đoán thiệt không sau đó nói:
- Anh đang lừa tôi đúng không ? Tôi đã điều tra rồi anh làm gì có bạn gái chứ nói gì đến kết hôn.
- Tôi không rảnh đôi co với cô nữa, chúng tôi đã đăng ký kết hôn rồi hiện tại cô ấy là vợ hợp pháp của tôi.
- Được, trả nợ cho tôi tôi sẽ không làm phiền anh nữa.
Khóe môi cô ta cong cong, không biết trong lòng lại nghĩ cái gì.
Cuộc điện thoại cũng nhanh chóng được kết thúc, anh vội quăng điện thoại lên giường anh tiếp tục ôm Tường Vy thật chặt, thì thầm vào tai cô :
- Vy hôm nay chúng ta đăng ký kết hôn được không em ? Anh không muốn đợi thêm chút nào nữa đâu.
Minh Huy vừa nói vừa nắm tay Tường Vy luồn một chiếc nhẫn kim cương to vào ngón giữa bàn tay phải của cô.
Tường Vy giơ bàn tay trái lên ngắm nghía chiếc nhẫn đang đeo trên tay, rồi nhìn anh cười nhếch mép :
- Đây có được xem là anh cầu hôn em không ?
Minh Huy cười tươi nhìn cô :
- Em cứ cho là vậy đi
Tường Vy giả bộ thở dài trả lời :
- Cầu hôn gì không lãng mạn gì hết nhưng....!lỡ yêu thì bấm bụng chịu đại luôn cho rồi.
Vừa trả lời xong cô liền cười to, nháy mắt với anh.
Nghe được câu trả lời Minh Huy cười tít mắt vội ôm cô đứng lên xoay mấy vòng, đi lại tủ quần áo chọn một bộ đồ đôi cho cả hai cùng đi đăng ký kết hôn.
Minh Huy mặc chiếc áo sơ mi xanh nhạt, mặc quần âu màu đen, Tường Vy mặc chiếc váy giống màu áo của anh, dài đến gối.
Sau Ba mươi phút sau cả hai đã nắm tay nhau vào nơi đăng ký, không biết mọi thứ đã được anh chuẩn bị khi nào khi vừa đến đã có người chờ sẵn chỉ cần ký tên là hoàn thành thủ tục.
Minh Huy nắm tay Tường Vy vừa đi ra xe vừa cười nói :
- Vợ ơi ơi ! Vợ à à ...
- Dạ anh kêu em có gì không ? Mà mình đi đâu vậy anh , không về nhà à ?
- Về nhà chi sớm vậy Vợ ? Em đang nôn nóng muốn động phòng với anh ? Vợ à chuyện đó tối mình làm sẽ hấp dẫn hơn bây giờ nha em.
Giờ đến một cửa hàng thấy quần áo, anh có bất ngờ cho em.
- Anh đừng có suy bụng ta ra bụng người, em ....
Mặt Tường Vy lúc này đỏ ửng lên, cô cũng không dám nhìn thẳng vào anh, chỉ quay đầu nhìn ra ngoài ngắm đường phố.
Đến cửa hàng anh và cô thay một đồ mới, sau khi thay xong quay lại xe thì......!Tường Vy đã nhận bất ngờ lớn, xe đầy hoa hồng, bông bóng vô cùng lãng mạn.
Một lúc sau Minh Huy, đưa cô lên xe rồi phóng xe lướt thật nhanh ra khỏi thành phố đến một vùng ngoại ô thật yên bình.
Xe đang chạy nhanh, anh bấm nút điều khiển hạ mui xe xuống, chạy thật chậm đến mức người đi bộ có thể đi nhanh hơn xe, anh rẽ vào một cái cổng hình trái tim thật to được trồng bằng hoa Tử Đằng màu xanh, từng chùm hoa nặng trĩu rũ xuống, phía dưới mỗi gốc Tử Đằng có trồng thêm hoa Hạnh Phúc màu đỏ làm cả con đường trở nên rất huyền ảo đẹp tự một bức tranh thần tiên vô lãng mạn, gió cứ nhè nhẹ thổi rất mát hương thơm bay ngào ngạt, xa xa có vài cặp đôi đang cùng nhau tạo dáng chụp hình.
Tường Vy càng ngắm càng thích thú, cô không kiềm được sự phấn khích liền quay sang anh :
- Wow ! Con đường này đẹp quá, làm sau a biết chỗ này vậy ?
Minh Huy cười tươi, nắm tay cô giải thích :
- Nơi này là một trong những tài sản của nhà mình đó vợ, đây từng là nơi làm việc của mẹ anh lúc còn sống, từng gốc cây ngọn cỏ đều do mẹ tự tay lựa chọn và trồng chúng.
- Ồ đẹp quá !
Lúc này những bông hoa Tử Đằng màu xanh đã dần sang màu trắng tinh khôi, chạy thêm