Tối hôm đó, Tường Vy bỗng nhiên nhận được một cuộc gọi từ công ty truyền thông STAR họ muốn chiêu mộ cô, vì những đoạn video đang rất hot của kênh YouTube của cô.
Cơ hỏi công việc mà Tường Vy chờ đợi cuối cùng đã đến, cô mừng rỡ, nhân lúc dùng bữa tối nói chuyện này với Minh Huy, sau đó có chút áy náy chắp hai tay trước người rồi nói :
- Ngày mai em không đón cục cưng được rồi anh đi đón hai con nhé ?
- Ừ, em có cần anh đưa đến nơi phỏng vấn không ?
- Không, không cần đâu.
Nếu anh mà xuất hiện thì rất nhiều người sẽ biết chàng trai với đôi tay thiên sứ kia là CEO tập đoàn Vương Gia ! Em bây giờ vẫn chưa muốn mọi người biết em làm vợ của anh.
- Trời ! Cả nước điều biết rồi em còn che với đậy gì nữa ?
Vừa nói Minh Huy vừa mở điện thoại đưa cho Tường Vy xem, giấy đăng ký kết hôn của hai người đã được đăng tải đầy ở các trang mạng, anh có thể cho người xóa thông tin nhưng anh không làm gì muốn thông báo cho mọi người đều biết Tường Vy đã là vợ của anh.
Dâu Tây một tay cầm muỗng tự múc cơm, dáng vẻ hưng phấn :
- Mẹ, con cũng muốn đi cùng !
- Không được, ngày mai con phải đi học mà ?
Tường Vy dùng khăn lau sốt dính trên mặt của cô bé.
Cục cưng hơi bĩu môi tỏ ý bất mãn, tuy vậy vẫn rất nghe lời Tường Vy.
Cô nói một là một, nói hai là hai, cô bé sẽ không cãi lại.
Dưa Hấu im lặng vừa ăn vừa quan sát tình hình xung quanh.
Thấy con gái ngoan như thế, Minh Huy cũng khá bất ngờ.
Trước đây tiểu quỷ này nghịch ngợm đến nỗi trắng bảo mẫu nào chịu nổi quá một tuần, phải thay người Chăm sóc liên tục, giờ thì ngoan như cục bột tùy ý để Tường Vy nhào nặn.
Đúng thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, núi này cao còn có núi cao hơn, giao hai bé con cho Tường Vy là quyết định đúng đắn nhất anh từng làm.
*******
Ngày hôm sau, khi hai bé con đang chơi cùng bạn ở trong sân trường thì bên ngoài có một chiếc xe taxi đậu lại.
Cửa mở ra một người phụ nữ mặc váy dài màu đen tiến tới chỗ bảo vệ rồi cười nói :
- Xin chào, tôi tới đây tìm hai đứa con tôi, không biết chú có thể cho tôi vào gặp hai bé một lát được không ?
- Xin lỗi cô là .....
- Tôi là mẹ của hai bé sinh đôi Vương Minh Nhật ( Dưa Hấu) và Vương Minh Nguyệt ( Dâu Tây ) học lớp Cherry 3
Người phụ nữ kia cười cười, còn lén lút rút tiền vào tay bảo vệ.
- Yên tâm, anh có thể đứng phía sau nhìn, tôi chỉ tới gặp hai bé chút thôi.
Thật tôi và cha của hai bé đang ly thân nên khó mà gặp con hi vọng anh tạo điều kiện cho tôi.
- À, ha ha, được chứ, cô vào đi.
Người xuất hiện ở trước cổng trường của hai bé con là Hiền Thục.
Gần đây tuy cuộc sống của của Hiền Thục rất tốt, sau khi trả hết số nợ từ số tiền của một vị đại gia cô vừa mới quen, cô đánh bài thắng được một chút ít nhưng thật sự không đủ cho cô chi tiêu.
Dâu Tây đang ngồi xổm dưới đất dùng cây phát huy tài năng hội họa của mình thì một cái bóng đột nhiên xuất hiện, cô bé ngẩng đầu lên nhìn, sau đó nhăn mày suy nghĩ : " Hình như đã từng gặp bà dì này ở đâu rồi ? "
Hiền Thục ngồi xuống trước mặt cô bé :
- Con là Dâu Tây đúng không ?
- Dạ
- Sao con không chơi với các bạn mà chỉ ngồi một mình vậy ?
Lúc này những đứa trẻ khác thì chạy quanh sân chơi đuổi bắt, chỉ riêng cô bé một mình một thế giới.
Khi không có cha Huy, mẹ Vy và anh trai bên cạnh, Dâu Tây cũng kiệm lời y như cha mình :
- Cha không cho con nói chuyện với người lạ.
Dứt lời liền đứng lên, ném cành cây trong tay rồi lạch bạch chạy về phía cô giáo mình rồi hô to :
- Cô ơi, có người lạ dụ dỗ con.
Sắc mặt Hiền Thục cứng đờ cả lại, không nghĩ tới con nhóc chết thiệt nay có thể lanh lợi đến vậy, con biết mét người lớn !
Dưa Hấu đang đi vệ sinh gần đó nghe tiếng em gái mình, cậu bé vội vàng kéo cái quần lên rồi chạy ra xem.
Cô giáo vừa bước ra khỏi phòng đã bị Dâu Tây ôm chầm lấy mà giật mình, nhìn thấy có người lạ vào đây cô bước tới rồi hỏi :
- Cô là ai vậy ?
Hiền Thục lập lại một lần những lời đã nói với bảo vệ :
- Tôi ....!tôi là mẹ ruột của hai bé Dâu Tây và Dưa Hấu này.
Tôi và cha thằng bé xảy ra chút chuyện .....!Tôi đến đây để thăm hai bé chút thôi.
Những lời này này khiến đôi con ngươi của hai bé con co lại rồi mở ra, hai bé kinh ngạc nhìn nhau rồi nhìn về phía Hiền Thục cả người ngơ ngẩn, hai anh em đồng nhau một suy nghĩ : " Mẹ ruột ? Là mẹ ruột của anh em mình thật sao ? "
Từ lúc hai bé con bắt đầu nhuộm tóc mọi thứ xung quanh thì đã không có mẹ.
Cha chỉ nói với hai con đừng bao giờ nghĩ đến người đó nữa hãy xem như mẹ chưa từng tồn tại, các con chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời bà nội và cha là được rồi.
Giờ đây không chỉ hai bé con bối rối, cô giáo càng hoang mang hơn.
Qua một lát cô giáo lý trí nói :
- Dù là vậy thì tôi cũng không thể để người lạ vào trong khuôn viên lớp học được xin cô hãy ra ngoài cho.
Mặc kệ người này và cha của hai nhóc con có mối quan hệ thế nào thì quy định của trường bọn họ là người không có phận sự không được phép vào trường khi chưa tan học !
Hiền