Chương 25: Trong mẹ nóng quá, ngực tròn ghê cơ
Sau khi vài lần thảo luận hạng mục cùng nhà đầu tư, giám chế và đạo diễn, Biên Nhan sửa chữa lại một số nội dung nhạy cảm có thể ảnh hưởng đến việc xét duyệt, bản dự thảo phim ban đầu đã được đưa đến Tổng cục Phát thanh Truyền hình để lập hồ sơ, thời gian chờ đợi khoảng hai tháng.
Nam chính bước đầu xác định là Đàm Dận, bởi vì độ phức tạp của nhân vật khá cao, còn liên quan đến việc tuổi thơ bị tổn thương và tâm thần phân liệt, đạo diễn cho anh học thêm nhiều lớp trong khoảng thời gian này để tranh thủ nắm bắt được nhân vật. Vì vậy, Đàm Dận dành cả ngày cầm cuốn “Tư vấn chứng tâm thần phân liệt” vất vả nghiên cứu, lại còn xem phim tài liệu có liên quan đến các bệnh về tâm thần, mở các buổi thảo luận nhỏ với đạo diễn. Lúc này Biên Nhan hoàn toàn trở thành người vô hình.
Anh nghiêm túc đối với tác phẩm của mình như vậy, Biên Nhan không biết nên vui mừng hay chua xót.
Cô cắn khăn tay cầu cứu Ngải Lê: “Dận Dận say mê sự nghiệp hoàn toàn bỏ quên tới rồi, làm sao đây?”
“Đây là biểu hiện của thiếu đạo đức nghề nghiệp.” Ngải Lê nói: “Cậu nhất định phải nghiêm túc phê bình anh ta, nếu nhận tiền rồi thì phải cung cấp phục vụ tương ứng chứ, bận rộn công việc không phải là lý do để anh ta vắng vẻ kim chủ ba ba đâu.”
“Ầy, tớ cảm thấy mấy ngày nay anh ấy không mấy vui vẻ, không biết có phải là do gặp phải chướng ngại khi phân tích nhân vật không nữa. Tác giả kịch bản đang ở đây, anh ấy có thể thảo luận với tớ mà nhưng tớ hỏi thì anh ấy lại chẳng nói gì.”
“Có phải do anh ta xem mấy tài liệu về bệnh tâm thần nhiều quá nên bản thân cũng không được bình thường không?” Ngải Lê lo lắng nói: “Tớ nhớ lúc cậu sáng tác cái bộ Khối u ác tính đó thì thần kinh cũng ba trợn lắm.”
Biên Nhan bỗng nhiên hiểu ra.
Vào giờ phút thế này cô không thể giận dỗi, nhất định phải ủng hộ bảo bối yêu dấu!
Nếu không anh bị phân liệt luôn thì làm sao giờ!
Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của cô, cuối cùng Đàm Dận cũng đồng ý ra ngoài hẹn hò với cô. Bây giờ anh không có danh tiếng gì, hai người có thể tự do thân mật nắm tay trên đường, đợi khi anh nổi tiếng rồi, đi đâu cũng phải che che giấu giấu, haiz.
Cô đút ống hút trà sữa tới môi Đàm Dận, anh lắc đầu: “Khi nào về?”
Nhưng hai người vừa mới ra ngoài thôi đấy.
Cô năn nỉ: “Thời gian còn sớm mà, chúng ta đi xem phim đi.”
Đàm Dận không phản đối.
Kết quả đến rạp phim lại coi bộ phim về đề tài tâm thần phân liệt. Từ giây đầu tiên bộ phim bắt đầu trình chiếu, Đàm Dận luôn duy trì trạng thái chăm chú xem phim. Cô len lén cởi giày ra dùng chân cọ xát lên bắp chân anh một lúc lâu, anh cũng chỉ cúi đầu nhìn cô, không có phản ứng nào khác nữa.
Cô ngẩng đầu hôn môi anh, cạy hàm răng, hai mắt Đàm Dận hơi khép, chiếc lưỡi mềm mại kia lười biếng trốn trong cổ họng, trở thành cô một mình tốn công chọc ghẹo.
Cô nhận ra Đàm Dận như vậy rất có khoảng cách.
Mặt không cảm xúc đón nhận cái ôm của cô, hôn cô, nắm tay thì bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị buông ra, ngay cả lòng bàn tay cũng không có độ ấm.
...
Có lẽ là do ban ngày xem thể loại phim kinh dị trinh thám này nên buổi tối Biên Nhan mơ thấy một cơn ác mộng cực kỳ bạo lực, cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa, nó còn là kiểu phim bộ, nửa đêm cô thức dậy mơ mơ màng màng đi vệ sinh rồi quay lại nằm xuống tiếp tục ngủ, tình tiết trong mơ lại vẫn có thể kết nối với nhau.
Khi tỉnh lại cảm giác lạnh cả sống lạnh ấy vẫn còn, cô không dám ngồi một mình trong phòng tối nữa.
Đàm Dận bị tiếng gõ cửa đánh thức, anh vuốt vuốt gương mặt mệt mỏi, trời bên ngoài còn mờ tối, mở cửa đã thấy vẻ mặt hoảng sợ của Biên Nhan.
Anh nghi ngờ: “Sao vậy?”
Biên Nhan mới bật khóc lóc kể lể: “Bảo bối, em gặp ác mộng.”
Đàm Dận thở phào nhẹ nhõm, vừa định lên tiếng an ủi đã nghe cô buồn bã nói tiếp: “Trong mơ đều là anh.”
“...”
“Hơn nữa cứ lúc tỉnh lúc ngủ, lặp lại rất nhiều lần, đến bây giờ em còn không phân rõ em đang ở trong mơ hay trong thực tại.”
Đàm Dận: “Em đã trở về thực tại rồi.”
Biên Nhan òa khóc: “Ở trong mơ anh cũng nói vậy nè.”
“...”
Cảm thấy có lẽ không ngủ được rồi, Đàm Dận ngồi cùng cô trên ghế sofa, ngồi tới lúc mặt trời mọc, còn phải ôm cô nên không thể nghịch điện thoại, bên tai nghe Biên Nhan lải nhải kể lại cho anh tình tiết hỗn loạn và ly kỳ trong giấc mơ của cô.
Ví như ở trong mơ cô và anh kết hôn, còn mang thai con của anh nữa. Cô rất yêu bé, ngày ngày cho bé nghe nhạc dưỡng thai nhưng từ đó về