Đàm Dận nhường bồn rửa mặt lại cho cô, định bước ra khỏi phòng tắm, cô thấy vậy thì vội vàng chặn đường, dùng từ ngữ hết sức hàm súc nhắc nhở anh: “Chừng nào anh mới cho em chịch?”Đàm Dận nhíu mày: “Chịch?”“Chính là để em ăn anh đó.”“…”Anh trầm mặc một lát, sau đó ngẩng đầu nhoẻn miệng cười: “Mấy giờ em đi làm?”“10 giờ.”“Thời gian vừa đủ. Vậy em chuẩn bị một chút đi, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu.”Biên Nhan hưng phấn đến mức run tay: “Em phải chuần bị cái gì hả?”Đàm Dận nói: “Đánh răng, rửa mặt, nếu không thì anh không thể hạ miệng được.”“Ồ.”Đàm Dận ngồi trước máy tính đọc tin tức thì đột nhiên nghethấy từ trong phòng tắm truyền ra tiếng kêu rêи thảm thiết. Anh nhíu mày đang định bước vào xem sao thì nhìn thấy Biên Nhan mắt rưng rưng bước từng bước nhỏ ra khỏi phòng tắm, tiến về phía anh.“Làm sao vậy?” Anh hỏi.Nội tâm của Biên Nhan lúc này đang là bão tố, mặt ủ mày ê, cô nói: “Bà dì của em tới rồi hu hu hu.”“…”Đàm Dận cầm lấy ly nước ấm ban nãy rót sẳn để uống cho thông giọng đưa cho cô, không hiểu tại sao nhìn cô như vậy anh lại thấy buồn cười.Mấy ngày sau đó cứ mỗi khi hai người ở riêng với nhau Biên Nhan vẫn luôn nhìn anh bằng ánh mắt ngập ngừng như muốn nói việc gì đó.Chờ đến lúc Đàm Dận nghi hoặc nhìn qua, thì cô lại quay mặt đi, trông bộ dạng có vẻ như tâm sự nặng nề lắm.“Tâm trạng không tốt hả?” Anh hỏi.Cô ủ rũ gật đầu.Đàm Dận giang hai tay tặng cho cô một cái ôm thật chặt, anh thì thầm bên tai cô: “Miễn phí cho em.”Biên Nhan thừa dịp cọ vào người anh đang định dịch ʍôиɠ ra khỏi sofa dời địa điểm đến trêи đùi anh.Đàm Dận không cự tuyệt cô, anh hơi nghiêng người về phía sau.Lúc này cô đã canh chuẩn nơi nào đó nằm giữa hai chân anh, đang định đặt ʍôиɠ ngồi xuống chỗ đó để cảm nhận một chút.Kết quả là Đàm Dận nhanh tay lẹ mắt đỡ hai bên hông của cô: “Cái này thì hơi quá rồi.”Hiện tại Biên Nhan rất muốn khóc.Hôm nay lúc ăn sáng nhìn thấy thức ăn trêи bàn cô không khỏi ngẩn người ra một lúc, trong đĩa toàn là xúc xích.Đàm Dận còn tưởng là do cô tới tháng nên không thèm ăn, thông cảm vuốt tóc cô an ủi.Cơm nước xong, Biên Nhan lặng lẽ lẻn vào phòng của Đàm Dận, cầm lấy một cái qυầи ɭót nằm ở trong ngăn kéo của anh ra, quơ