Tề Quý Phi gần đây cảm thấy ngày càng khó chịu.
Từ sau khi Tề Thêu tiến cung, nàng mỗi lần đi chỗ Thái Hậu thỉnh an, Thái Hậu đều đối xử lạnh nhạt với nàng. Tề Quý Phi cũng biết, nàng lúc trước bởi vì ngu xuẩn lỗ mãng một lần lại một lần mất đi Thái Hậu tín nhiệm, nhưng là —— nàng cũng không cảm thấy Tề Thêu mạnh hơn nàng.
Tề Thêu cũng chỉ biết chút trò vặt bày ngáng chân người khác thôi, nữ nhân ích kỷ ác độc như vậy sao xứng được Thái Hậu ưu ái?
Nàng đi Vĩnh Thọ cung thỉnh an, Thái Hậu vừa mới dùng qua ngọ thiện, cùng Tề Quý Phi nói nói mấy câu liền kêu Tề Quý Phi về đi, nói là muốn nghỉ ngơi. Tề Quý Phi luôn luôn nghe theo Thái Hậu phân phó, chỉ phải quay đầu về Dao Hoa cung của mình.
Trong cung quý nhân thường thường không ra khỏi cửa, thân thể đều kiều quý, có thể đi bộ Tề Quý Phi sẽ không ngồi kiệu, trở lại trong cung nàng cũng không có việc gì làm. Thái Hậu tuổi cũng không tính quá lớn, việc quan trọng trong hậu cung đều là Thái Hậu tự mình chưởng quản, bà không tin Tề Quý Phi, cảm thấy Tề Quý Phi ngu xuẩn, cũng không chịu giao quá nhiều quyền lực cho Tề Quý Phi.
Lúc đi ngang qua chỗ ngoặt, Tề Quý Phi nghe được tiếng hai cung nữ: “Ta nói a, Quý Phi so Diễm phi nương nương kém xa……”
“Đúng vậy, Diễm phi nương nương luôn luôn ôn hoà, cho dù là cung nữ thái giám cũng nói chuyện thật nhẹ nhàng, chưa từng bày sắc mặt cho người khác nhìn, không giống Quý Phi, lần trước Quý Phi tới cung Thái Hậu, ta đưa nàng nước trà nóng một chút đã bị nàng trừng mắt, dọa ta nhém chút nữa là ném luôn chung trà.”
Sắc mặt cung nữ phía sau Tề Quý Phi nháy mắt thay đổi, tiến lên nói: “Nô tài nào lắm mồm dám nghị luận Quý Phi nương nương?”
Hai cung nữ ngẩng đầu liền thấy Tề Quý Phi, tức khắc sợ tới mức hai chân nhũn ra: “Quý Phi nương nương!”
Tề Quý Phi sắc mặt trướng đến đỏ bừng, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận, hận không thể đem hai cung nữ này đánh chết.
Chính là hai cung nữ này là người trong cung Thái Hậu, đánh chó còn phải xem mặt chủ nhân, Tề Quý Phi không thể tùy tiện xử lý.
Nàng tức giận đến bả vai phát run, nhấc chân đạp một trong hai người: “Ý các ngươi là bổn cung không bằng Diễm phi?”
Từ nhỏ đến lớn Tề Quý Phi ghét là có người so sánh nàng cùng Tề Thêu.
Nàng không có nhiều tâm tư như Tề Thêu, Tề Thêu từ nhỏ đã tiện. Trong phủ có thứ gì tốt, vốn dĩ nên là đích nữ như nàng hưởng trước, Tề Thêu cố tình ở trước mặt trưởng bối nói mình là muội muội, để tỷ tỷ chọn trước, ở trong lòng trưởng bối lưu lại ấn tượng khiêm tốn hiểu chuyện, lần sau có thứ gì tốt trưởng bối liền khuyên nàng phải nhường muội muội.
Mặt ngoài Tề Thêu giả bộ mình rất thích tỷ tỷ, không ngừng ở trước mặt cha mẹ ra vẻ mình thích nhất chính là tỷ tỷ, muốn cùng tỷ tỷ vĩnh viễn không xa rời nhau. Tới khi không có cha mẹ ở đó Tề Thêu liền cười nhạo nàng, mắng nàng vụng về, nàng đi nháo đến trước mặt cha mẹ, Tề Thêu lại khóc sướt mướt, bày ra bộ chính mình chịu ủy khuất rất lớn.
Rõ ràng Tề Thêu ngầm khinh thường nhất là hạ nhân trong nhà, cho rằng bọn họ xuất thân ti tiện, đối một ít hạ nhân không có chỗ dựa, không ở chức vị quan trọng châm chọc mỉa mai, có một lần nhập vào phủ một tiểu nha hoàn lớn lên xinh đẹp, Tề Thêu cầm chén trà nóng huỷ dung người ta, còn nói chính mình lỡ tay. Nhưng khi ở trước mặt cha mẹ Tề Thêu lại nịnh bợ lấy lòng, làm ra một bộ dáng quan tâm hạ nhân. Hiện giờ Tề Thêu vào cung, lại ở trước mặt Thái Hậu làm trò này, Tề Quý Phi nhớ thù trước hận cũ, làm sao không phẫn nộ?
Nàng đánh mất lý trí.
Tề Quý Phi nổi giận đùng đùng: “Bổn cung cùng Diễm phi kém xa? Lời này là ai dạy các ngươi nói?”
Ai cũng không dạy hai cung nữ này nói, thuần túy bởi vì Tề Thêu đối cung nữ Vĩnh Thọ cung, vô luận chức vị lớn nhỏ, toàn bộ đều thực bình dị gần gũi, còn thường xuyên thưởng bạc các nàng.
Tề Quý Phi trước nay đều cao cao tại thượng, một bộ dáng cao ngạo tự đại. Lần này vô tình bị Tề Quý Phi đụng phải.
Hai cung nữ quỳ gối trên đất, trong đó một người bị Tề Quý Phi đạp ngã trên đất, khay đồ trên tay cũng rơi đầy đất.
Một cung nữ khác khóc lóc xin tha: “Quý Phi nương nương! Nô tỳ biết sai rồi! Nô tỳ không nên ở sau lưng nói xấu ngài, không nên lắm mồm! Nhưng mà đây là bộ đồ mới Thượng Y Cục may cho Thái Hậu nương nương……”
Thượng Y Cục làm cung trang mới cho Thái Hậu vốn là làm xong sẽ tự mình đưa qua, nhưng Thái Hậu chờ không kịp sai hai cung nữ này qua canh khi nào làm xong thì mang về, hai cung nữ mang theo cung trang hồi cung, vừa nói chuyện vừa đi, không nghĩ tới gặp phải Tề Quý Phi.
Tề Quý Phi vốn dĩ lỗ mãng, nàng đang nổi nóng nơi nào nghe được hai cung nữ đang nói gì?
“Nương danh nghĩa Thái Hậu liền có thể khi dễ bổn cung? Hai cung nữ nho nhỏ các ngươi thật cho rằng có Thái Hậu chống lưng bổn cung liền trị không được các ngươi?” Tề Quý Phi lạnh lùng nói: “Phúc Tử, Tường Tử, lại đây! Vả rách miệng cho to!”
Hai gã thái giám đi lên: “Quý Phi nương nương.”
Tề Quý Phi tức đến hai mắt phun lửa: “Vả miệng các nàng!”
Hai gã thái giám thân thể khoẻ mạnh, một người giữ chặt một cung nữ, không đến nửa khắc chung gương mặt hai cung nữ bị đánh đến sưng to, khóe miệng chảy máu tươi, tiếng rên rĩ mơ hồ không rõ.
Lúc này, Tề Thêu đang đi tới Vĩnh Thọ cung, vừa lúc liền gặp được một màn này.
Nàng án binh bất động núp một bên trộm quan sát Tề Quý Phi bên này.
Tề Quý Phi nói: “Thái Hậu lúc này nghỉ ngơi, chờ Thái Hậu ngủ trưa tỉnh lại bổn cung lại đến Vĩnh Thọ cung một chuyến, nói cho Thái Hậu biết hai tiện tì các ngươi đã làm gì! Không có xé nát miệng các ngươi đã là bổn cung nhân từ!”
Nói xong Tề Quý Phi nổi giận đùng đùng hướng Dao Hoa cung đi.
Chờ Tề Quý Phi rời đi, hai cung nữ bị đánh đến hai má sưng to mới lau nước mắt, hai người cố sức nhặt quần áo trên mặt đất. Chuyện lớn như vậy hai người đều nản lòng thoái chí, hai người cũng biết chính mình phạm vào sai lầm lớn, chờ Tề Quý Phi tới trước mặt Thái Hậu chỉ trích các nàng ở sau lưng nói xấu chủ tử, y tính tình Thái Hậu hai người chỉ sợ không được chết tử tế.
Lúc này tiếng bước chân truyền đến, thanh âm nữ nhân ôn nhu loáng thoáng truyền vào lỗ tai hai người.
Tề Thêu cúi người xuống.
Nàng hôm nay mặc một thân cung trang hồng nhạt ôn nhu, trang điểm đến dịu dàng xinh đẹp, khẽ nhíu mày nói: “Hai vị không phải cung nữ tỷ tỷ trong Vĩnh Thọ cung sao? Vừa rồi sao lại chọc Quý Phi? Nàng từ trước đến nay tính tình táo bạo, hai người sao lại chọc tới nàng?”
Hai cung nữ rơi lệ nói: “Là hai chúng tôi sai, không nên ở sau lưng so sánh ngài cùng Quý Phi nương nương, nô tỳ nói ngài tốt hơn Quý Phi, Quý Phi tức giận liền đánh chúng tôi.”
“Quý Phi là tỷ tỷ bổn cung, bổn cung làm sao so được với nàng?” Tề Thêu ôn nhu lau vết máu trên mặt hai người, “Hai vị tỷ tỷ cũng quá đáng thương, vì Thái Hậu nương nương làm việc cuối cùng lại bị Quý Phi cho người đánh một trận. Quý Phi cũng thật quá đáng quá rồi. Đi, chúng ta cùng đi Vĩnh Thọ cung, bổn cung