Bên trong Tố Viên.
Thượng Quan Tố nhìn theo hướng Long Tử Viễn biến mất, thong dong cầm lên quần áo, chậm rãi mặc lại.
Ánh mắt xẹt qua vẻ chê cười, nàng dùng khăn thêu sạch khẽ lau đi cái gọi là "vết thương" ở tay.
Chờ đã...!sau khi lau sạch, ngón tay kia làm gì bị thương chỗ nào? Còn vết máu lúc nãy, chỉ là thuốc màu của nàng mà thôi.
Thượng Quan Hạo nhìn theo Long Tử Viễn rời đi, sau đó xoay người vào Tố Viên, vừa lúc nhìn thấy Thượng Quan Tố đang cài cúc áo.
Vẻ mặt hắn lập tức trầm xuống, nói:
- Tố Tố, ngươi rốt cuộc đã làm gì Tấn Vương? Khiến người bị doạ chạy đi rồi?
Thượng Quan Tố ngẩng đầu lên, dậm chân một cái, nói:
- Phụ thân, người như nào hiện tại mới đến.
Tố Tố chỉ là muốn cùng Tấn Vương trước ngày đại hôn luyện tập chuyện động phòng một chút mà thôi...
Ánh mắt sắc bén của Thượng Quan Hạo nhìn chằm chằm vào người nữ nhi năm năm không gặp mặt này.
Đối với cử chỉ hôm nay của nàng, hắn cực kỳ bất mãn, đáy mắt tràn ngập tức giận.
Đặc biệt lúc nhìn đến dấu hôn trên chiếc cổ trắng nõn, cùng với hình tượng phóng đãng hôm nay của nàng, khiến Thượng Quan Hạo nhíu chặt mày lại.
Hắn không khỏi liên tưởng đến lời đồn trong thành Mạc Dương.
Tố Tố trên đường hồi kinh thật sự bị sơn tặc cướp bóc, hơn nữa còn bị hơn hai mươi tên sơn tặc luân dâm!
Hắn nghĩ Tố Tố vẫn luôn ngu dốt, sẽ không biết nói dối.
Hôm nay xem hành động của nàng, có lẽ lời đồn kia tám chín phần là sự thật.
Thượng Quan Hạo lại nghĩ, nếu đúng là như vậy, hôm nay Tấn Vương cố ý đến phủ Tướng Quân nhất định là có chủ ý, tuyệt đối không giống vẻ bề ngoài, quan tâm Tố Tố như ở trước phủ Tướng Quân.
Nói cách khác, Tấn Vương cố ý đến phủ là để xác định Tố Tố có thật sự như trong lời đồn, bị sơn tặc luân dâm hay không.
Mới vừa rồi nhìn thấy Tấn Vương vội vàng rời đi, chỉ sợ Tấn Vương đã biết được đáp án trong lòng.
Càng nghĩ, sắc mặt Thượng Quan Hạo càng đen sầm, e rằng Tấn Vương rất nhanh sẽ từ hôn.
Thử hỏi trong thiên hạ, có người nam tử nào nguyện ý chịu đựng sự sỉ nhục như này.
Huống chi Tấn Vương còn là hoàng tử tôn quý, càng sẽ không tiếp thu loại khuất nhục này.
Nếu tin đồn là thật, cho dù mình chiến công hiển hách, chỉ cần Tấn Vương bẩm báo, hoàng thượng cũng sẽ nể mặt hoàng gia, tất nhiên sẽ chiều theo ý Long Tử Viễn.
Thượng Quan Hạo tưởng tượng nếu lời đồn là thật, chính mình đường đường là tướng quân trấn quốc ngày sau sẽ như nào ngẩng đầu trước mặt thiên hạ.
Ngay sau đó lại nghĩ đến bị hoàng gia từ hôn, vẻ mặt Thượng Quan Hạo càng tối sầm laị.
Hơn nữa, hành vi hôm nay của Tố Tố phóng đãng như vậy, nghĩ đến đây hắn liền thấy giận dữ không thôi.
Đúng lúc này, giọng nói của Thượng Quan Ngọc truyền đến.
- Phụ thân...!ngươi vì sao lại phạt Ngọc Nhi một năm tiền bạc.
Ngươi làm vậy sau này Ngọc Nhi còn sinh hoạt kiểu gì? Phụ thân...
Thượng Quan Ngọc vẻ mặt đẫm lệ chạy tới Tố Viên.
Nhìn thấy Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Hạo lại nghĩ đến mình đường đường là tướng quân trấn quốc, tuyệt đối không thể bị hoàng gia từ hôn.
Ánh mắt thâm thuý của Thượng Quan Hạo dừng ở trên người Thượng Quan Ngọc.
Không được, nếu phế vật kia không thể trở thành Tấn Vương phi, vậy thì trợ Ngọc Nhi trở thành Tấn Vương phi.
Hơn nữa Ngọc Nhi cũng rất thích Tấn Vương, mà đương kim thánh thượng cũng không có con nối dõi.
Dựa theo bệnh tình của hoàng thượng, chỉ sợ về sau cũng không có khả năng có con nối dõi.
Cho nên Tấn Vương là người có hy vọng trở thành hoàng đế nhất.
Nếu để Ngọc Nhi gả thay cho Tố Tố vào phủ Tấn Vương,