Thanh Viên.
Thượng Quan Nguyệt không còn dáng vẻ ngoan ngoãn như trước mặt người khác, thay vào đó vẻ mặt ả mặt phẫn hận nói:
- Mẫu thân, ngươi xem mặt ta đều bị thương thành dáng vẻ này, nhưng phụ thân chỉ phạt tiện nhân Thượng Quan Ngọc kia cấm túc một tháng.
- Phụ thân thật sự quá thiên vị tiện nhân kia.
Lấy cớ dưỡng thương trên mặt, không cho ta tuỳ ý ra khỏi Thanh Viên, kỳ thực chính là giam lỏng ta! Nương, nữ nhi thực hận tiện nhân kia, càng hận phụ thân không công chính!
Diệp Mẫn cũng không thoải mái trong lòng, nhưng mà vẫn cố an ủi Thượng Quan Nguyệt:
- Nguyệt Nhi, tâm can bảo bối của nương.
Chớ có khóc, chúng ta dưỡng mặt tốt lại đã.
Cũng may đại phu nói chỉ cần điều dưỡng cẩn thận, sẽ không để lại bất kì vết sẹo nào!
- Nương, Nguyệt Nhi không cam lòng.
Thù này không báo, ta thề không bỏ qua! Phụ thân thiên vị tiện nhân Thượng Quan Ngọc kia như vậy, Nguyệt Nhi chỉ có thể dùng biện pháp của chính mình để báo thù.
Hai mắt Thượng Quan Nguyệt quay cuồng oán hận.
Cùng là nữ nhi phủ Tướng Quân, dựa vào cái gì Thượng Quan Ngọc cái gì đều được nhiều hơn nàng.
Thượng Quan Ngọc cũng chỉ là một thứ nữ, thân phận cũng không thể so Thượng Quan Nguyệt nàng cao quý!
Đều là nữ nhi do thiếp sinh, vì sao ả lại có thể nhận được hết vinh sủng của phụ thân!
- Nguyệt Nhi, ở chỗ nương nói những lời này không sao.
Nhưng nương đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, ngươi phải nhịn, vô luận bị uỷ khuất ra sao, ngươi cũng phải nhẫn nhịn cho nương.
Chỉ có nhẫn nhịn đến cuối cùng, thì mới là người cười cuối!
- Nguyệt Nhi của nương cơ trí hơn nhiều so với tiện nhân Thượng Quan Ngọc kia, nhất định có thể hiểu lời nương nói đúng không!
Diệp Mẫn nắm chặt tay Thượng Quan Nguyệt, vẻ mặt thì dịu dàng, nhưng sâu nơi đáy mắt lại dâng lên một tia hung ác.
Hừ, Thượng Quan Ngọc, Liễu Yến, các ngươi chờ đó! Dám đối xử với nữ nhi ta như vậy, Diệp Mẫn ta nhất định sẽ không buông tha mẹ con các ngươi!
Nữ nhi ai chả chẳng muốn phủng trong lòng bàn tay.
Hôm nay may mắn chỉ là bị thương ngoài da, nếu là trên mặt để lại sẹo, huỷ hoại tiền đồ của Nguyệt Nhi nàng, Diệp Mẫn nàng bằng bất cứ giá nào cũng muốn mệnh đôi mẹ con kia.
Thượng Quan Nguyệt là người thông minh, nhìn thấy vẻ hung ác trong mắt Diệp Mẫn, hai mắt ả chợt loé sáng, sau đó năn nỉ nói:
- Mẫu thân, Nguyệt Nhi thích Tấn Vương, muốn gả cho Tấn Vương, trở thành Tấn Vương phi.
Mẫu thân, ngươi nhất định phải giúp Nguyệt Nhi, giúp ta nghĩ biện pháp đó.
Thượng Quan Nguyệt nhất định phải đoạt được vị trí Tấn Vương phi, nàng âm thầm thề, nàng nhất định phải trở thành Tấn Vương phi, chỉ có như vậy mới có thể chà đạp Thượng Quan Ngọc dưới chân!
Thượng Quan Ngọc cũng thích Long Tử Viễn, chỉ có như vậy nàng mới báo thù ả, cười nhạo