"Người anh em, đừng nhìn nữa.
Người ta hôm nay kết hôn rồi.
Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?”
“Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.”
Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó.
Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa
Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần.
Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ.
Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô.
“Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt.
Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ của hắn.
Tất nhiên, khi đó Thẩm Ngạo Tuyết cũng chưa phải tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết.
Lúc ấy cô ta chỉ là một người phụ nữ bị hoại tử cả hai quả thận, sắp chết!
Là nhờ có một nhân viên quèn ở Ngạo Tuyết hiến một quả thận, để cô ta có thể sống tiếp.
Nhân viên quèn kia chính là Lâm Hiên!
Vì báo đáp Lâm Hiên, Thẩm Ngạo Tuyết gả cho Lâm Hiên, cho Lâm Hiên trở thành con rể của nhà họ Thẩm.
Mặc dù hai người đã kết hôn nhưng Thẩm Ngạo Tuyết lấy lý do thân thể không khỏe, vẫn không có cùng Lâm Hiên viên phòng
Nhưng dù vậy Lâm Hiên vẫn như trâu như ngựa mặc cho Thẩm Ngạo Tuyết sai phái.
Địa vị của hắn ở Thẩm gia, thậm chí còn không bằng một con chó!
Nhưng điều khiến Lâm Hiên không ngờ đến nhất là…
Thẩm gia không coi hắn là con người cũng không sao.
Thế nhưng bọn họ còn đánh chủ ý lên quả thận còn lại của hắn?
Nửa năm sau khi vào Thẩm gia, Thẩm Ngạo Tuyết dẫn hắn đi du lịch.
Hắn còn tưởng rằng mình rốt cục đã cảm động được tòa băng sơn kia, hai người rốt cục cũng tu thành chính quả.
Nhưng kết quả thì sao?
Trên đường đi du lịch, Thẩm Ngạo Tuyết đào đi quả thận thứ hai của hắn, còn thẳng tay đẩy hắn xuống vách núi!
Sau đó tuyên bố ra bên ngoài, hắn vô tình trượt chân rơi xuống núi.
Mất đi hai quả thận, lại ngã xuống vách núi, Lâm Hiên có thể nói là chết chắc!
Tuy nhiên, không có cái gì gọi là tuyệt đối!
Lâm Hiên sắp chết gặp một ông lão thần bí.
Lão ta dùng một quả thận heo thay cho anh, để anh sống tiếp.
Về sau, hắn bái ông lão làm thầy.
Trong ba năm qua, hắn được ông truyện thụ cho võ công lợi hại cùng y thuật tuyệt thế.
Nhưng hắn không lúc nào không nghĩ tới, nhất định phải để cho người phụ nữ vô ơn kia trả giá!
“Tiểu tử, ngươi thật đúng là cho rằng lão tử lấy thận heo đổi cho ngươi sao? Đây à thận kỳ lân, so với thận cũ của ngươi còn mạnh hơn gấp trăm lần!”
“Nhưng mà hành động cướp thận này thật sự rất quá đáng.
Sư phụ ủng hộ ngươi báo thù.
Nhớ kỹ, lúc khoét eo nàng, không được dùng thuốc mê.”
"Tấm thẻ đen này cho ngươi, không có hạn mức, tùy ý sử dụng.
Còn túi bảo vật này, ngươi không phải luôn muốn biết bên trong có cái gì sao?”
“Đây là thiên sứ lệnh, có được nó, ngươi có thể huy động ba nghìn vệ binh thiên thần xinh đẹp đang ngồi dưới trướng của vua thiên sứ Yessa.
Các nàng mỗi người thực lực siêu tuyệt, có thể san bằng hết thảy.”
“Đây chính là hoàng ân của Long Nữ ban, có được quyền lực tiên trảm hậu tấu!”
“Đây là Cửu Chuyển Kim Châm, có thể tái xương hoàn cốt cho người bệnh.”
…
“Đây, hôm nay tất cả đều cho ngươi hết.”
"Nhớ kỹ, ngươi là đồ đệ của Sát Thần ta.
Sau khi xuống núi, ai không phục, liền giết người đó.
Muốn đào thận ai, liền đào cho ta.
Không được bôi nhọ thanh danh của lão tử.”
“Còn nữa, trong người ngươi có thận Kỳ Lân, chảy dòng máu của Kỳ Lân, nếu nhịn không được…, vậy liền đi tìm mấy vị sư tỷ xinh đẹp của ngươi đi.
Các nàng đều là đại mỹ nhân đó!”
Thời điểm Lâm Hiên xuống núi, sư phụ giao hết bảo bối của ông cho hắn.
Dặn hắn phải là một đại chí tôn, coi như là trời sụp xuống, cũng có sư phụ chống đỡ thay hắn.
“Sư phụ, đại ân đại đức của ngài, ngày sau con nhất định báo đáp gấp bội!”
Lâm Hiên nói xong, hướng lão giả dập đầu vài cái, mới xoay người rời đi.
…
Ba năm trước, nếu không có sư phụ cứu, hắn đã bị chó hoang ăn thịt từ lâu.
Nhưng Thẩm Ngạo Tuyết kia lại phong quang vô hạn, trở thành tổng giám đốc nữ thần, trị giá hàng chục tỷ!
Hắn hận!
"Nữ thần Ngạo Tuyết không chỉ xinh đẹp, tài giỏi mà còn có tấm lòng nhân hậu.
Nghe nói cô ấy đã để tang chồng cũ đã qua đời được ba năm.
Cô ấy thật sự là chung tình.
Đáng tiếc, chồng cũ của hắn ta đến khi chết cũng không thể cùng nữ thần tổng tài viên phòng…”
"Hiện tại thời hạn ba năm đã hết, nữ thần Ngạo Tuyết cũng tìm được hạnh phúc mới, lại kết hôn.
Đáng tiếc, chú rể không phải là ta!”
"Nếu có thể cưới một người phụ nữ như vậy, tôi nguyện sống ít hơn năm mươi năm!"
"..."
Lúc này, dưới biển quảng cáo có không ít người, bọn họ vẻ mặt tham lam nhìn poster mỹ nữ khổng lồ kia, mê mẩn.
Nghe chung quanh truyền đến tiếng ca ngợi, trong lòng Lâm Hiên lại càng thêm hận.
Anh hừ lạnh một tiếng: “Nữ thần tổng tài?