Báo Thù Của Rể Phế Vật

Gọi ta là chủ nhân


trước sau

Vừa rồi Yêu cơ đúng thật có một chút mánh khóe nương tay.

Tuy rằng lúc công kích đều là dùng hết toàn lực. Nhưng về chiêu số đã cố tình thêm một chiêu.

Vì vậy mới để cho Góa Phụ có thể tránh được một chiêu tất sát cuối cùng.

Nếu không, không có khả năng vừa vặn ở thời điểm một trăm lẻ một chiêu, mới xuất ra chiêu kết liễu.

Yêu Cơ đã tận khả năng không để cho mình lưu lại sơ hở, không nghĩ tới, vẫn là bị Sở Thiền Hoàng nhìn ra.

Lâm Hiên nghiêng đầu nhìn về phía Sở Thiền Hoàng, phát hiện nữ nhân này tựa hồ cũng không đơn giản.

Ngay cả hắn cũng không nhìn ra Yêu Cơ đã lưu tình ở chỗ nào.

Thế nhưng Yêu Cơ là thuộc hạ của nàng, hiểu rõ hơn so với Lâm Hiên cũng không có gì kỳ lạ.

“Lần này, chúng ta lại đánh cược một lần nữa đi. Đánh cược Hồng Diệp có chết hay không?” Sở Thiền Hoàng nhìn Lâm Hiên, trên mặt mang theo nụ cười mê người.

Lâm Hiên ánh mắt híp lại, không trả lời. Không có khả năng hắn để cho Hồng Diệp chết.

Thấy Lâm Hiên không để ý tới, Sở Thiền Hoàng tiếp tục nói: "Không đánh cuộc sao? Nếu ngươi thắng, nhất định sẽ có bất ngờ đó!"

"Bất ngờ gì?" Lâm Hiên hỏi.

"Ngươi không phải muốn làm chủ nhân của ta sao?" Sở Thiền Hoàng đột nhiên trở nên cực kỳ quyến rũ.

"Hồng Diệp thắng, ngươi liền nhận ta làm chủ nhân sao?" Lâm Hiên nói.

"Đương nhiên là... không. Nhưng nếu ngươi thắng cược, ta có thể cho ngươi cơ hội làm chủ nhân của ta. Điều kiện tiên quyết là ngươi có thể đánh bại ta, nếu không thể đánh bại ta, vậy ta làm chủ nhân của ngươi nhé." Sở Thiền Hoàng kề sát bên tai Lâm Hiên, thở ra một hơi.

Không thể không nói, mấy nữ nhân Phượng Hoàng điện này, mỗi người đều thiên tư tuyệt sắc. Hơn nữa còn rất có khí chất riêng.

Quyến rũ của Yêu Cơ.

Mạnh mẽ của Tu La.

Lạnh lùng của Hồng Diệp.

Và tàn nhẫn của Góa Phụ.

Mà Sở Thiền Hoàng lại là một phức hợp.

Nàng khi thì cao quý, khi thì lãnh khốc, khi thì hung hãn, khi thì quyến rũ...

Đây là lần đầu tiên Lâm Hiên gặp phải một người phụ nữ có thể đồng thời có nhiều loại khí chất như vậy.

"Được, ta cược." Lâm Hiên nói.

Sở Thiền Hoàng cười nhẹ, quay mặt đi.

"Hồng Diệp, kế tiếp, ngươi nhất định phải dùng hết toàn lực, nếu không, ngươi sẽ chết." Yêu Cơ nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói.

Tiếp theo, đến lượt ba người vây công Hồng Diệp.

Lần này, Yêu Cơ không thể lưu thủ nữa, cho nên, nàng chỉ có thể nhắc nhở Hồng Diệp.

Mặc dù, cô biết, lời nhắc nhở thực sự vô dụng.

Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là vô ích.

Tin tốt duy nhất là. Lúc này Góa Phụ đã bị thương không nhẹ, sức chiến đấu chắc chắn đã bị tổn hại.

Trận chiến mới lại bắt đầu.

Quả nhiên, ngay từ đầu Yêu Cơ đã dùng toàn lực, trong nháy mắt liền áp chế Hồng Diệp. Hơn nữa còn có sự tấn công của hai người khác.

Hồng Diệp liền không có khả năng chống đỡ.

Cũng may, Hồng Diệp có một ưu thế mà Góa Phụ không có, đó chính là Thất Sát Bộ!

Tuy nhiên đây là một bộ công pháp dùng để tấn công. Dùng để né tránh công kích thì hiệu quả rất nhỏ. Chỉ có công kích không ngừng, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.

Đối mặt với công kích của ba người.

Hồng Diệp không lùi lại. Cô nàng chọn Góa Phụ để tấn công đầu tiên. Góa Phụ bây giờ là yếu nhất.

Góa Phụ bị thương, khi đối mặt với Hồng Diệp thi triển Thất Sát Bộ hoàn toàn ngăn cản không được.

“Xin lỗi!” Con dao găm trong tay Hồng Diệp nhanh chóng nhảy múa.

Xoẹt!

Nhát đầu tiên, cắt đứt gân tay trái của góa phụ.

Nhát thứ hai, gân tay phải.

Nhát thứ ba, gân chân trái.

Ba nhát dao trong nháy mắt làm cho Góa Phụ mất đi sức chiến đấu.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của hai người còn lại cực kỳ khó coi.

Tuy rằng công kích của các nàng, đều là dùng hết toàn lực. Nhưng Hồng Diệp làm như vậy, chẳng khác nào phế đi Góa Phụ.

Dù sao, nếu một võ giả bị đứt hết gân tay chân, cho dù nối lại được, sức mạnh cũng sẽ bị giảm sút rất nhiều.

Tu La cùng Yêu Cơ liếc nhau, sau một khắc, công kích của hai người càng thêm hung bạo hơn.

Dường như, muốn trả thù cho Góa Phụ.

Thế nhưng lúc này trên mặt Góa Phụ lại mang theo nụ cười. Cô biết rõ đây là cách duy nhất Hồng Diệp có thể giành chiến thắng. Tuy rằng bị cắt đứt gân cốt, nhưng Lâm Hiên có thể chữa trị cho nàng.

Yêu cơ không có ô giấy dầu trong tay, tốc độ nhanh đến mức không tưởng, giống như một bóng ma.

Khảm đao trong tay Tu La cũng hung mãnh sắc
bén.

Hai người phối hợp, Hồng Diệp trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Tiếp theo, chính là cùng một chiêu như lúc trước.

Khi Hồng Diệp bay ra ngoài, chiếc ô giấy dầu từ phía sau, nhanh chóng tấn công cô.

Nếu là bị đánh trúng lần này thì Hồng Diệp sẽ rơi vào tình huống tương tự như Góa Phụ lúc trước. Bị Yêu Cơ bắt được.

Lâm Hiên cũng đã chuẩn bị xong ngân châm trong tay. Sẵn sàng bất cứ lúc nào b ắn ra.

Ầm!

Không có chút ngoài ý muốn nào, ô giấy hung hăng đập vào lưng Hồng Diệp.

Hướng bay của cô ngay lập tức bị đảo ngược, mà Yêu Cơ, đã chờ ở phía trước.

Chuẩn bị cho cuộc tấn công tiếp theo!

Trận chiến này dường như không còn gì k1ch thích nữa, kết cục đã được định.

Tu La cũng ngừng tấn công. Chuẩn bị xem màn solo của Yêu Cơ.

Nhưng lúc này, bất ngờ lại xảy ra.

Ngay khi yêu cơ chuẩn bị phát động công kích về phía Hồng Diệp.

Ngay khi Yêu Cơ chuẩn bị tấn công Hồng Diệp. Một con dao găm đã đâm vào cô ta trước.

Yêu Cơ không ngờ Hồng Diệp bị đánh đến như vậy còn có thể phản kích.

Hồng Diệp trước đó đã cố tình để cho ô giấy đánh trúng, làm cho Yêu Cơ cho rằng hết thảy đều đã kết thúc. Lúc này mới đánh ra một đòn khiến Yêu Cơ không thể trở tay kịp.

Nhưng Yêu Cơ vẫn rất cường đại, bàn tay mạnh mẽ chuyển hướng, một chưởng đánh bay dao găm của Hồng Diệp.

Nhưng mà thân thể của Hồng Diệp đã bay đến trước mặt cô.

Mặc dù khóe miệng của Hồng Diệp lúc này đang chảy máu, nhưng cô ấy vẫn nở một nụ cười với Yêu Cơ.

Tiếp theo, xuất ra một chưởng đánh vào vai cô ta.

Tuy rằng thực lực của Yêu Cơ mạnh hơn Hồng Diệp, nhưng cũng bất ngờ không kịp đề phòng, bị một chưởng này đánh bay ra ngoài.

Đánh bay Yêu Cơ xong, Hồng Diệp lại lập tức thi triển Thất Sát Bộ, hướng Tu La đánh tới. Thế công mạnh mẽ chưa từng có.

Trong vòng mười chiêu, Hồng Diệp cũng đã cắt hết gân tay chân của Tu La.

Lúc này Yêu Cơ rốt cục lấy lại tinh thần lại, muốn tiếp tục tấn công Lá Đỏ.

Thật không may, thời gian đã đến.

Nhưng Yêu Cơ vẫn không dừng lại, tiếp tục tấn công Hồng Diệp.

“Dừng lại!” Sở Thiền Hoàng quát lớn.

Tuy nhiên Yêu Cơ lúc này đã không thể nghe theo mệnh lệnh này, vẫn điên cuồng tấn công.

Sau một khắc, Sở Thiền Hoàng vốn đang đứng bên cạnh Lâm Hiên đã biến mất.

Khi nhìn thấy Sở Thiền Hoàng lần nữa, cô ta đã đứng trước mặt Yêu Cơ, hơn nữa còn đang bóp cổ Yêu Cơ.

“Tốc độ thật là nhanh!” Nhìn thấy một màn này, Lâm Hiên gật gù cảm thán.

Rầm.

Ngay sau đó, Yêu Cơ bị Sở Thiền Hoàng ném bay ra ngoài. Nằm trên mặt đất, miệng nôn ra máu.

Yêu Cơ cường đại như thế, nhưng ngay cả một chiêu của Sở Thiền Hoàng cũng không tiếp được.

“Úi, ngươi lại thắng rồi!”

Sở Thiền Hoàng đánh bay Yêu Cơ xong thì xoay người lại, hai tay chắp sau lưng, một chân hơi kiễng lên, hướng về phía Lâm Hiên nói.

Trông giống như một đứa trẻ hư hỏng.

“Vậy ngươi có phải nên gọi ta là chủ nhân rồi không?” Lâm Hiên cười nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện