Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 148


trước sau

Đương nhiên, chiến lực của Kỳ Lân thượng cổ là đủ, nhưng khi đó, Sát Đế còn chưa sáng chế ra Cửu Chuyển Phá Diệt Châm.  

Lý do Lâm Hiên sử dụng Cửu Chuyển Phá Diệt Châm này.  

Chính là vì muốn nhìn thử xem châm pháp này rốt cuộc có tuyệt vời như Sư phụ Sát Đế đã nói hay không. Nhân tiện, xem thử tác dụng phụ của nó là gì.  

Hiệu quả này, thật sự là đủ lợi hại!  

Trong nháy mắt, Tây Môn Vô Song thực lực từ Hoàng cấp Võ Vương tăng lên Huyền cấp Võ Vương.  

So với tự bạo đan điền còn trâu bò hơn.  

Chỉ là không biết nó sẽ có tác dụng phụ gì.  

Sau khi giết chết ba sát thủ, sát khí trong mắt Tây Môn Vô Song dần dần nhạt đi.  

Không nghĩ tới cô lại thật sự có thể giết chết ba vị Võ Vương.  

Tây Môn Vô Song xoay người lại, muốn nói một câu cảm ơn với Lâm Hiên.  

Nhưng vẫn chưa kịp mở miệng. Thân thể của cô liền thẳng tắp ngã xuống.  

"Giết người!"   

Lúc này tên giao trà sữa kia mới phản ứng lại.  

Nhanh chóng hét toáng lên rồi chạy đi, ngay cả xe điện của mình cũng không quan tâm.  

Lâm Hiên đi tới trước mặt Tây Môn Vô Song. Thăm dò hơi thở vô song của cô.  

“Ừ, còn chưa chết. Nhưng thương thế này, nếu không phải may mắn gặp được tôi thì so với chết cũng không sai biệt lắm!”   

Lâm Hiên đem Tây Môn Vô Song ôm lên. Coi như cô nàng này vận khí tốt, gặp được anh.  

Mất cả đêm, Lâm Hiên mới trị thương xong cho Tây Môn Vô Song.  

Mà cũng không phải tất cả đều được chữa khỏi.  

Tây Môn Vô Song dù sao cũng là một võ giả. Thân thể so với người bình thường mạnh hơn vô số lần.  

Khó khăn trong việc chữa trị cho võ giả hoàn toàn khác với việc chữa trị cho người bình thường.  

Thấy Tây Môn Vô Song trên người không có một vết sẹo, Lâm Hiên hài lòng gật đầu.  

Xem ra,
tác dụng phụ của Cửu Chuyển Phá Diệt Châm cũng không tính là gì.  

Hắn có thể chữa được thì còn sợ cái quái gì nữa?  

Một lúc sau, Tây Môn Vô Song liền tỉnh lại.  Hàng mi dài của cô khẽ rung, từ từ mở mắt ra.  

Tây Môn Vô Song rất xinh đẹp. Dáng người thon dài cân đối, trên người không có chút mỡ thừa. Thậm chí có chút gầy gò.  

Thật khó tưởng tượng, trong thân thể trắng nõn như ngọc này, lại ẩn giấu năng lượng khủng bố như thế.  

Tây Môn Vô Song sau khi tỉnh lại, mới đầu không có phản ứng gì.  

Nhưng chờ đến khi nàng nhìn thấy trên người mình một mảnh vải cũng không có, lập tức hét lên một tiếng đinh tai nhức óc.  

“Ah!!!”

Tây Môn Vô Song trực tiếp từ trên giường nhảy ra, lao về phía Lâm Hiên đang ở bên cạnh nhìn nàng.  

“Chết tiệt!” Lâm Hiên còn chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy thứ gì đó màu trắng lao về phía mình.  

Lúc này, Tây Môn Vô Song không chỉ được chữa khỏi vết thương mà sức mạnh của nàng cũng đã trở lại cảnh giới Võ Vương.  

Nhìn như nhẹ nhàng đụng một cái, nhưng trên thực tế, lực lớn vô cùng.  

Giống như là một đoàn tàu, hướng Lâm Hiên đụng tới.  

Lâm Hiên không kịp phòng bị, trực tiếp bị Tây Môn Vô Song đè xuống. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện