Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 165


trước sau

Tây Môn Vô Song đã rất khó học được thanh kiếm thứ tư.  

Đây là giới hạn của cô ấy.  

Nhưng thành tích này đã rất đáng tự hào rồi.   

Phải biết rằng, Sở Thiền Hoàng cũng học theo. Nhưng đến cả một chiêu đầu tiên cũng chưa học được.  

“Hoàng Hoàng, không cần làm khó mình, cô không thích hợp dùng kiếm, tôi dạy cô một bộ quyền pháp!” Lâm Hiên có chút nhìn không nổi nữa.  

Cuối cùng, Lâm Hiên truyền thụ cho Sở Thiền Hoàng một bộ công sát quyền pháp - Thất Sát Quyền.  

Đồng thời cũng đem khẩu quyết Thất Sát Bộ truyền cho Sở Thiền Hoàng.  

Thất Sát Quyền cùng Thất Sát Bộ vốn là một bộ tất sát pháp.  

Kết hợp cả hai, sức mạnh chiến đấu được tăng gấp đôi.  

Sở Thiền Hoàng dùng kiếm quả thật không có thiên phú gì. Nhưng trên quyền pháp, ngược lại học rất nhanh.  

“Chủ nhân, tôi hiện tại đi tìm Chiến Thần Lâm Phong đây!” Tây Môn Vô Song trong mắt đầy hưng phấn.  

Sở Thiền Hoàng: "Chiến Thần Lâm Phong không phải còn chưa tới Giang Đô sao?"  

Tây Môn Vô Song: “Kiếm của tôi đã không chờ nổi nữa rồi!”

Tây Môn Vô Song trực tiếp đi tới Tây Môn Lâu.  

Cô chuẩn bị ở chỗ này chờ Chiến Thần Lâm Phong đến.  

“Long Ngạo Thiên, ngươi bây giờ đầu hàng còn kịp!”  

"Không sai, chờ Chiến Thần Lâm Phong tới, ngươi nhất định chết không có chỗ chôn!"  

"..."  

Nhìn thấy Tây Môn Vô Song cầm kiếm đứng ở cửa phòng, tất cả mọi người Tây Môn gia đều vô cùng tức giận.  

Thật quá hống hách rồi!  

Nhưng bọn họ cũng không có ai dám tiến lên khiêu chiến Tây Môn Vô Song.  

Bởi vì lúc trước đã từng có người không phục tiến lên khiêu chiến.  

Đối phương ngay cả kiếm cũng không rút, một tay liền giải quyết mấy trăm người.  

Thậm chí, Tây Môn Liên Đằng cũng ra tay.  

Kết quả là một chưởng cũng không tiếp được.  

Quan trọng nhất, cô ta lại còn là một nữ nhân!  

Rốt cuộc là yêu nghiệt xuất hiện từ đâu?  

Bọn họ chỉ có chờ Chiến Thần Lâm Phong tới.  

“Ngươi rốt cuộc là
ai!” Tây Môn Liên Đằng nhìn về phía Tây Môn Vô Song.  

“Ta không phải đã nói sao, ta tên là Long Ngạo Thiên!” Tây Môn Vô Song khí phách nói.  

Lúc này, Tây Môn Vô Song đeo một chiếc mặt nạ trên mặt.  

Đây là thứ mà Lâm Hiên yêu cầu cô ấy mang theo.  

Dù sao, cô nàng này hiện tại kiêu ngạo như vậy. Đoán chừng sẽ đắc tội không ít người. Tốt hơn là không nên lộ diện.  

Đương nhiên, chủ yếu là Tây Môn Vô Song cũng không phải là thuộc hạ của Lâm Hiên.  

Nếu như cô gái này khôi phục trí nhớ, phát hiện mình kết thù nhiều như vậy, còn không hận chết hắn à?  

“Ha ha, Long Ngạo Thiên sao, thật là một cái tên kiêu ngạo!” Đúng lúc này, một thanh âm uy áp vang lên.  

Người của Tây Môn gia tộc vừa nhìn thấy ngừa đến lập tức đều quỳ trên mặt đất.  

“Cung nghênh chiến thần!”  

Tuy rằng, lúc này trên mặt Tây Môn Lâm Phong cũng đeo mặt nạ.  

Nhưng từ khí thế của đối phương, cùng với hai chữ Tây Môn thật lớn trên quần áo, liền có thể suy đoán ra, thân phận của đối phương.  

Hiển nhiên, người tới chính là chiến thần của Tây Môn gia, Chiến Thần Lâm Phong.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện